KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 2053

Hai người cùng nằm lên giường tỉ tê trò chuyện. Anh đồ chưa bao giờ thấy
sung sướng và thoải mái đến thế. Anh đọc những vần thơ tả nỗi nhớ nhung
sầu muộn từ ngày cách biệt cho vợ nghe. Cô gái hỏi anh: - "Thế là chúng ta
đã thành vợ chồng, thỏa lời nguyện ước, chàng có vui sướng không?" - "Có
- chàng đáp - Nhưng giá được phép bố mẹ thì còn vui sướng gấp bội". -
"Thế ngộ nhỡ có việc gì liệu chàng có còn thương đến thiếp không?" -
"Thương" - "Thương nhiều hay thương ít?" - "Thương mãi mãi" - "Thiếp
chết rồi, chàng còn thương nữa chăng?" - "Dù có thế nào, vẫn thương hết
mức".

Rồi đó sau cuộc ân ái, anh đồ lăn ra ngủ say.

Đến sáng mai, khi anh bừng mắt tỉnh dậy thì không thấy cô gái và nhà cửa
ở đâu cả, chỉ thấy mình nằm trên một ngôi mộ xây rất đẹp. Anh mới biết
rằng tối hôm qua mình mới lạc vào làng ma và được gặp người yêu. Anh
chỉ lấy làm lạ rằng bụng mình vẫn còn no, mũi vẫn còn phảng phất mùi
hương trầm.

*
* *

Sau những ngày nghỉ ngơi ở quê nhà, anh đồ họ Lê lại trẩy vào mấy tỉnh
đường trong để trở lại với công việc dạy học. Một năm nữa lại trôi qua một
cách chóng vánh. Năm ấy tết đến, vì ma bệnh giày vò, anh không về được.
Khi lành bệnh anh lại tiếp tục dạy học cho đến tháng Năm. Một hôm anh
đồ họ Lê bỗng cảm thấy lòng xao xuyến nhớ người yêu khôn tả. Hồi tưởng
lại cái đêm năm xưa, anh tha thiết muốn được gặp lại nàng một lần nữa, dù

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.