KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 2055

mọi cảnh vật lẫn người yêu đều biến mất cả. Nhưng lần này trên ngôi mộ
ngoài anh ra còn có một đứa bé con với mảnh gương soi đã vỡ.

Nhớ lời dặn của vợ, anh đồ họ Lê bế con tìm vào nhà phú ông. Sợ vợ chồng
phú ông không nhận, anh chỉ xin họ cho ở nhờ để mở một lớp dạy học trò.
Nhưng anh không ngờ vợ chồng phú ông lần này tiếp đãi mình rất tử tế và
sốt sắng nhận lời. Lại nhờ có phú ông giúp đỡ, trường học của anh ngày
một đông học trò. Từ đấy, anh đỡ vất vả hơn trước. Đứa con của thầy đồ
cũng được gia đình nhà chủ nuôi nấng chăm sóc mà không tính công.

Nhưng mỗi khi thằng bé khóc nư thì không một người nào có thể làm cho
nó nín được: dỗ dành cũng như dọa nạt đều chỉ phí công. Chỉ có đưa cho bố
nó bế thì bao giờ nó cũng nín ngay. Một hôm phú ông để ý rình xem tại sao
thầy đồ lại có cách dỗ con tài tình như vậy. Khi trông thấy mảnh gương vỡ
trong tay thầy đồ, phú ông vội kêu lên, ngỡ là thầy đã tự tiện lấy trộm mảnh
gương vỡ bày trên bàn thờ con gái.

Anh chàng họ Lê phải hết sức biện bạch cho mọi người hiểu rằng đó là vật
kỷ niệm của vợ để lại, chẳng phải là trộm cắp của ai. Phú ông vào lục tìm ở
bàn thờ thì thấy mảnh gương của con mình vẫn còn. Và cả nhà rất lấy làm
ngạc nhiên khi đưa cả hai mảnh ra so thì vừa như in, những đường vỡ của
hai bên khớp nhau một cách kỳ lạ. Nhưng sự ngạc nhiên càng tăng lên gấp
bội khi họ thấy cả hai mảnh gương bỗng nhiên dính liền với nhau làm một.

Anh đồ họ Lê đành phải thuật lại sự tình cho vợ chồng phú ông nghe. Từ
đây vợ chồng phú ông nhận anh là rể và nhận con anh là cháu ngoại. Anh ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.