KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 2069

Nguyễn đổng Chi

Kho Tàng Truyện Cổ Tích

186. SỰ TÍCH KHĂN TANG

Ngày xưa có vợ chồng nhà phú hộ nọ sinh được năm người con gái. Giàu
có, lại không con trai, nên bao nhiêu tình thương, họ đều dồn vào những cô
con gái. Họ cưng như trứng mỏng, hễ con đòi gì là được nấy.

Lần lượt năm cô lớn lên, lấy chồng và đi ở riêng.

Vì con gái đứa nào cũng lấy chồng xa nên sau khi cô út ở riêng được ít lâu
hai ông bá phú hộ cảm thấy nhớ các con quá. Họ còn tính chuyện chia nhau
đi thăm các con. Một hôm, vợ bảo chồng: - "Sắp tới, ông chịu khó ở nhà
trông nhà cho tôi đi thăm chúng nó một lượt, sau đó tôi lại về trông nhà cho
ông đi". - "Phải đó", chồng đáp, "nhưng bà phải đi nhanh nhanh lên mới
được, đừng bắt tôi phải đợi lâu" - "Không được đâu, tôi tính ở lại với các
con đứa nào ít nhất cũng phải một tháng, năm đứa vị chi là năm tháng, còn
đi đường tổng cộng độ vài ba chục ngày, như vậy cũng phải mất ngót nửa
năm đó ông ạ!". - "Thôi được, bà nó đi đi, bà nhớ đừng để cho đứa nào
quấn quýt quá, rồi ăn dầm nằm dề làm cho tôi trông đợi".

Rồi đó người vợ cùng con hầu ra đi. Nhưng chỉ được vài tháng, chồng đã
thấy vợ trở về vẻ mặt buồn xo. Chồng hỏi dồn: - "Cơn cớ làm sao mà bà về
nhanh như vậy, có gặp điều gì dọc đường hay không mà vẻ mặt không được
vui?". Vợ đáp: - "Chẳng có gì hết, tôi vẫn bình yên, chúng nó đều mạnh
khỏe, tôi về sớm là vì tôi muốn để ông khỏi trông, ông cứ đi một lần cho
biết". Thấy vợ nói úp mở, phú hộ chưa hiểu thế nào cả, cuối cùng ông cũng
sắm sửa hành lý ra đi.

Ông ghé nhà người con gái thứ nhất. Chàng rể đón tiếp ông niềm nở làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.