KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 2071

giàu bằng chàng rể thứ nhất nhưng cũng có của ăn của để. Vợ nó thấy bố
đến thăm cũng tiếp đãi gọi là cho tròn bổn phận rồi lại loay hoay vào công
việc nhà chồng, chẳng chịu bớt chút thì giờ hàn huyên cho bõ những lúc
cha con xa nhau. Lần lượt ông đi thăm đủ cả năm cô gái quý nhưng chẳng
đứa nào là không bận bịu với công việc của mình, chẳng đứa nào quan tâm
chăm sóc đến ông như lúc còn ở nhà. Sau cùng ông chép miệng:

- Vậy là con gái một khi bước về nhà chồng thì chẳng còn là con của mình
nữa. Nó xem chồng trọng hơn bố mẹ.

Rồi đó ông quày quả ra về. Ông tính lại thời gian thăm con cả đi lẫn về
không đầy hai tháng, so với chuyến đi của vợ lại còn ngắn hơn. Nỗi buồn
phiền làm cho ông khó ở trong một vài tuần. Khi đã bớt, ông gọi vợ lại bàn
rằng: - "Thế là đẻ được mấy đứa con gái, có cũng như không. Hy vọng dựa
cậy vào chúng nó đỡ đần lúc tuổi già là không được nữa. Bây giờ bà nó ở
nhà để tôi đi kiếm một đứa con nuôi đặng mai sau nó săn sóc chúng mình
lúc mắt loà chân chậm. Bà nó nghĩ sao?". Vợ phú hộ trả lời: - "Thôi ông ạ!
Ông đừng có đi mất công nhọc xác. Con đẻ rứt ruột ra mà chúng nó không
đoái không hoài thì con nuôi mà làm gì. Để tôi kiếm cho ông một người vợ
lẽ. Không biết chừng nó đẻ cho chúng ta một đứa con trai có người nối dõi
tông đường chẳng phải tốt hơn ư!". - "Trên đời này có kẻ tốt người xấu,
không phải ai cũng như ai, bà đừng ngại. Nếu tôi đi tìm dăm bữa nửa tháng
mà không xong thì trở về tính liệu sau cũng chưa muộn". - "Được rồi, ông
cứ đi đi, cố tìm một đứa con ngoan phụng dưỡng, mọi việc ở nhà mặc tôi lo
liệu".

Phú hộ bèn đóng bộ một ông già nghèo khó cất mình ra đi. Ông đi từ làng
này đến làng khác, đến đâu ông cũng rao:

- Có ai mua cha thì ra mà mua. Mua ta về làm cha chỉ mất năm quan tiền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.