KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 2072

thôi.

Mọi người nghe ông già rao như vậy ai cũng tưởng ông điên. Có người vui
miệng nói: - "Mua lão già ấy để về nhà mà hầu ư, và để rồi đây lão ta trăm
tuổi có được đồng nào còn phải lo tống táng ư. Thà là nuôi một người đầy
tớ còn hơn". Tuy có nghe nhiều lời mỉa mai cười cợt, phú hộ vẫn không nản
chí, vẫn đi hết xóm này tới ấp kia, miệng rao không ngớt.

Bấy giờ ở mật làng nọ có hai vợ chồng một nông phu nghèo. Nghe có
người đi bán mình làm cha, chồng bảo vợ: - "Hai đứa mình mồ côi từ tấm
bé chưa bao giờ được hưởng tình cha con, lại chưa có mụn con nào, thật là
buồn. Thôi thì ta mua ông già này về thủ thỉ với nhau khuya sớm cho vui
cửa vui nhà". Thấy vợ bằng lòng, anh chàng chạy ra đón ông già vào và
nói:

- Ông định bán bao nhiêu tiền?

- Năm quan không bớt.

- Thú thật với ông, nhà tôi nghèo muốn mua nhưng không sẵn tiền. Vậy
ông ngồi chơi để tôi bảo nhà tôi đi vay xem.

Phú hộ ngồi chờ hồi lâu, thấy chị vợ chạy đi một lát lại trở về, nhưng số
tiền vay được chỉ có hai quan. Anh kia bèn nói:

- Hai ngày nữa mời ông trở lại, chúng tôi sẽ có đủ tiền.

Hai ngày sau phú hộ lại tới. Anh nông phu trao tiền cho ông, mời ông vào
nhà, "cha cha, con con" rất thân tình. Đoạn anh bảo vợ đi chợ lo cơm nước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.