KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 2117

gì nữa. Bà mẹ mắng: - "Sao con không thọc gậy vào bình rồi cầm lấy đầu
gậy kia vác lên vai".

Lần sau khi phải mang một khối bơ đặc, Pi-e thọc gậy vào giữa rồi vác gậy
lên vai. Về đến nhà thì bơ đã chảy hết, chẳng còn một chút gì. Bà mẹ bảo: -
"Mày thật là ngốc. Sao không đựng vào một cái gì cho im mát mà đưa về".

Lần cuối cùng mẹ bảo anh đi mua năm cây kim đan. Pi-e đi sau một cái xe
chở rơm - "Lần này thì không thể mất đi đâu được". Nghĩ vậy, hắn cắm tất
cả kim vào đống rơm. Lúc về anh lục tìm trong đống rơm mãi không thấy.
Bà mẹ hỏi: - "Sao con không mua được cái kim nào?". Pi-e đáp: - "Con đã
cho vào một chỗ im mát, không thể chảy như bơ hôm nọ được" [6] .

Xem thêm Khảo dị truyện số 196.

[1]

Xoèng: tiếng cổ lưu hành ở Nghệ - Tĩnh chỉ loại tiền có pha đồng đỏ,

theo thị trường ngày xưa là kém giá trị. Có câu thơ "Tiền đồng trăm trự
(chữ), sáu mươi xoèng".

[2]

Theo lời kể của người Quảng-bình, Nghệ-an, Hà-tĩnh.

[3]

Theo Truyện cổ nước Nam, A. Người ta; đã dẫn.

[4]

Theo Miến-điện dân gian cổsự.

[5]

Theo Vi-ê-jê (Wiéger): Sách sơ yếu (bạch thoại): Truyện kể.

[6]

Theo Mê-ra-vi-ơ (Méraville). Truyện dân gian miền Ô-véc-nhơ.

Chúng tôi có lựa vào đây một số trên mười truyện cùng các dị bản của
chúng.
Những truyện này kể ra về nội dung cũng có thể sắp xếp vào loại truyện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.