Truyện của Tây-tạng đã có chép trong sách Can-jua (Kandjour):
Ma-hăng-sa-đa, quan đầu triều, có một người vợ rất đẹp và khôn ngoan tên
là Vi-sa-ka. Nàng đã làm cho sáu quan thượng thư mê mẩn. Mỗi người đeo
đuổi nàng với nhiều hứa hẹn mà không ăn thua. Cuối cùng Vi-sa-ka xin
chồng làm một chuyện cho chúng tẽn. Bèn bảo chồng đắp bệnh nằm nhà.
Tin ấy đến tai các quán thượng. Nàng gửi cho mỗi người một thư mời đến
nhà vào giờnọ giờ kia. Trước đó nàng thuê làm sáu cái hòm lớn đặt vào sáu
buồng khác nhau. Mỗi quan đến giờ hẹn tới nhà nàng được tiếp ân cần và
cứ đến lúc sắpđược hưởng ơn huệ cao nhất thì có tiếng gõ cửa và bị bỏ vào
một hòm. Sáng dậy, nàng bắn tiếng là Ma-hăng-sa-đa chết, mang đến cho
vua sáu hòm củacải của chồng. Vua chưa hiểu ra thế nào thì Ma-hăng-sa-đa
đã tới cùng với vợ trang sức đầy hoa. Nàng kiện các quan thượng. Sau đó
các hòm mở ra. Ma-hăng-sa-đa kể cho vua hay mọi việc và được vua khen
ngợi.
Truyện của người Ca-sơ-mia (Cachemire) và người Ả-rập (Arabes), người
Xi-ri-a-cơ (Siriaques) cũng kể tương tự:
Chồng nàng U-pa-cô-sa đi hành hương ở núi Hy-mã-lạp (Himalaya). Hàng
ngày, nàng ở nhà đi tắm sông Hằng. Một hôm trên đường về lần lượt gặp ba
người, một thượng thư, một linh mục (pu-rô-hi-ta) và một chánh án, đều
muốn dùng bạo lực bắt nàng. Để được thoát nạn người đàn bà ấy hẹn với
mỗi người đến nhà mình trong một đêm, nhưng với giờ giấc khác nhau.
Trước đó nàng sai con hầu mang tiền đến cho một lái buôn mà khi chồng ra
đi dặn gửi cho hắn. Nhưng nàng lại quên không lấy chứng từ nên bị tên lái
buộc phải ngủ với hắn một đêm, nếu không thì mất. Nàng hẹn hẹn hắn đến
nhà vào giờ chót. Nàng còn bảo con hầu chuẩn bị cho mình một thứ nước
trộn bồ hóng, dầu và nước thơm. Lại thuê thợ đóng một cái tủ lớn có từng
cánh có khóa. Canh một, viên thượng thư đến. Nàng bắt hắn ta phải tắm đã