Có bốn chàng đầu hói thường bị bọn trẻ giễu cợt, bèn không quản đường sá
xa xôi tìm đến một vị hòa thượng trên núi Hi-ma-van để nhờ cứu chữa. Vị
hòa thượng chỉ cho họ một cái hồ ở sau núi, bảo hụp xuống thì tóc sẽ mọc,
và dặn chỉ được hụp một lần thôi.
Bốn chàng hụp xuống hồ, quả nhiên tóc mọc đen nhánh. Nhưng họ còn
muốn cho tóc mọc nhiều hơn để cho thông minh hơn nữa, bèn rủ nhau hụp
xuống lần nữa. Nhưng khi lên thì mớ tóc vừa mới xuất hiện đã biến mất.
Lại rủ nhau hụp nữa thì những sợi còn lại cũng mất nốt.
Trở lại chỗ vị hòa thượng, họ xin giúp đỡ lần chót, nhưng hòa thượng lắc
đầu, nói: - "Không thể chữa được nữa. Đó là hình phạt đối với những kẻ
tham lam không chán" [21] .
Có nhiều truyện của nhiều dân tộc nói về sự tích con khỉ nhưng không cùng
loại với mô-típ của các truyện trên kia:
Ví dụ một dân tộc ở châu Phi kể rằng: một tù trưởng thấy những người của
bộ lạc mình lười biếng không thích làm ruộng, chỉ quen nhờ vả người khác
bèn đuổi cả vào rừng giao cho mỗi người một cái cuốc, buộc họ không
được đánh mất. Thế nhưng bọn người này không thích làm ruộng, chỉ hái
quả mà sống. Sợ mất cuốc, họ buộc chặt cuốc vào sau lưng, về sau cán dính
vào người thành cái đuôi, đồng thời lông lá mọc đầy mình, trán nhăn nhó vì
mệt mỏi, mà thành khỉ [22] .
Người thiểu số ở Nghệ-an có truyện Sự tích con khỉ khác truyện của ta:
Có một "ông mo" sinh được nhiều con cháu. Gặp nạn đói, ông xuôi chợ
kiếm cái ăn. Ở nhà vợ không chờ được, bèn lấy lúa giống làm gạo nấu cháo