KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 249

Nhưng thấy sư nữ năn nỉ quá, chủ nhân lấy cơm cho ăn rồi bảo chui vào
trong một cái vại đậy lại cẩn thận.

Yêu con về đánh hơi thấy mùi thịt người, cố tìm cho kỳ được. Yêu mẹ thấy
con sắp ăn thịt sư nữ thì hết lời khuyên can: - "Đó là một nhà tu hành. Nếu
con ăn thịt người ấy Phật sẽ không dung thứ". Nghe nói, yêu con dần dần
tỉnh ngộ, bày tỏ sự hối hận của mình cho sư biết. Hắn đã ăn thịt mất rất
nhiều người và bây giờ hắn muốn chuộc tội. Cuối cùng, yêu con hỏi sư nữ:
- "Tôi muốn sửa lỗi để theo Phật. Chẳng hay dùng cái gì làm lễ ra mắt?"
Đáp: - "Phật chỉ cần tấm lòng mà thôi!".

Thế là yêu con rút dao rạch bụng lôi cả gan ruột gan ra và nói: - "Nhờ
chuyển giúp cho tôi vật này làm lễ dâng Phật". Sư nữ không ngờ hắn lại
hiểu nhầm như vậy, đành nhận lời, quảy bộ lòng lên đường. Nhưng được
mấy ngày bộ ruột nặng mùi quá không sao chịu được, sư nữ quên cả lời
hứa, quăng vào bụi rậm và tiếp tục đi nữa.

Đến Tây-trúc, khi nhà sư vào làm lễ thì đức Phật ở trên tòa sen bảo: - "Còn
thiếu một vật nữa mới thành chính quả". Sư nữ hiểu ra, òa khóc, nói mình
đã kiệt sức, không biết làm thế nào mà tìm được. Phật cho nàng hai chiếc
cánh để đi cho chóng và bắt tìm cho ra.

Nhưng còn biết đâu mà tìm. Sư nữ khóc liên miên, ngày đêm chui rúc hết
bụi này đến bụi khác, thỉnh thoảng lại lên tiếng than thở, phảng phất như
tiếng "bìm bịp". Tìm không được, nhưng sư cứ phải tìm mãi. Rồi sau đó sư
hóa thành một loại chim đầu đen, mình nâu, mắt đỏ như máu, người ta gọi
là chim bìm bịp. Đó là hình dạng của sư nữ đầu chít khăn đen, mình mặc áo
vải nâu già. Còn mắt đỏ là vì khóc nhiều mà sinh ra thế [3] (Xem thêm một
truyện khác về bìm bịp ở mục Khảo dị, truyện số 16).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.