nước sắp đổ tới thì họ sẽ không tắm". Chồng vội bảo vợ lên ngay. Vợ vừa
lên thì nước sông dâng cao làm trôi hòn đá ngồi lúc nãy. Tuy vậy, vợ cũng
không nguôi giận. Dọc đường vợ bảo: - "Nếu anh không nói, tôi bỏ về cho
mà xem". Chồng không đáp. Trong khi đó nghe hai con ngựa nói chuyện
với nhau, chồng lại cười làm cho vợ càng thêm giận dỗi. Đến nhà, vợ khóc
lăn giữa đất và gào lên: - "Mày muốn tao chết, tao đi dây!". Chồng dỗ
dành: - "Nếu tôi nói thì tôi sẽ chết mất". Vợ vẫn không nguôi giận, chồng
định nói sự thật, mới đi tìm một cái áo quan. Nhưng đúng vào lúc anh sắp
nằm vào áo quan, bỗng nghe con chó nói: - "Chủ ta sắp chết vì con mụ ấy".
Gà trống đáp: - "Kệ lão ấy. Nếu tôi mà là lão ấy thì tôi sẽ tống tiễn vợ bằng
một trận mưa gậy vào lưng, rồi tôi lấy vợ khác".
Nghe thế, anh chàng hiểu tiếng loài vật liền ngồi dậy cầm gậy phang cho
vợ một trận đòn dữ dội rồi tống ra khỏi cửa. Anh đi kiếm kho vàng dưới
hòn đá chỗ hai con chuột nói lúc nãy, và từ đấy anh giàu có đến nỗi có
nhiều người đàn bà chạy theo mình[15].
Có khá nhiều truyện khác tương tự các truyện trên, nổi bật là tình tiết người
chồng biết tiếng thú vật nhưng nếu nói ra thì chết và người vợ không nén
được tò mò như: truyện Ha-ri-vam-xacủa đạo Bà-la-môn (vua Bra-ma-đát-
ta hiểu tiếng loài vật không nói cho hoàng hậu biết); truyện mở đầu bộ
Nghìn lẻ một đêm(con lừa, con bò và người cày ruộng), truyện Bác-lam và
Jô-da-phát; truyện Nang Tang-traicủa Thái-lan; hay truyện của người Lô-bi
(Lobis) châu Phi (ở đây, người chồng biết tiếng loài vật vì thỏa mãn tính tò
mò của vợ, nên bị chết[16]).
Còn có một loạt truyện khác cũng có nhân vật biết tiếng loài vật do ngẫu
nhiên ăn được một món ăn thiêng. Ví dụ truyện của các dân tộc ở Xcăng-
đi-na-vơ (Scandinave) trong Et-đát(Eddas) có nói đến một nhân vật anh
hùng là Xi-gua giết một con rồng nấu tim ăn và uống máu của nó, liền đó
hiểu được những lời trò chuyện giữa hai con quạ. Hoặc biết tiếng loài vật