cho bên được mười thúng vàng. Chúng tôi sẽ làm chứng cho". Cả hai người
đều khảng khái nhận lời.
Đến ngày đấu của, có mấy vị đại thần ra làm chứng cho bọn họ. Hai bên ký
vào giấy giao ước. Hoàng hậu lo cho em mình thua cuộc, có phái mấy viên
hoạn quan nhiều mưu trí đi theo để giúp sức. Đầu tiên, Vương sai lấy lụa
căng làm màn trần trong tất cả các dinh thự của mình. Đến lượt Thạch
Sùng, hắn sai lấy gấm căng che và trần trướng tất cả mọi nhà cửa của hắn.
Thấy vậy, Vương sai lấy thuỷ tinh thay ngói lợp tất cả các nhà cửa phủ đệ
của y, khiến chúng trở thành những tòa lầu sáng choang như ngọc. Nhưng
đổi lại, Thạch Sùng sai lấy ngọc thạch cho thợ đá cắt ra từng phiến lát cái
sân ở trước nhà.
Mọi người đều tấm tắc khen ngợi Thạch Sùng.
Cuộc đấu của lại tiếp tục. Thạch hỏi Vương: - "Nhà ngươi có san hô
chăng?". Vương đưa ra một cây san hô cao mấy thước, và hỏi lại: - "Nhà
ngươi có tê giác không?". Thạch bĩu môi ra hiệu cho một người hầu bưng
ra một bộ đồ trà bằng sừng tê nạm ngọc.
Cà hai người còn khoe nhiều nữa, chưa ai chịu thua ai. Đến lượt họ bắt đầu
khoe các vật kỳ lạ. Thạch Sùng nói: - "Ta có con thiên lý mã mua từ bên
Thiên-trúc về mỗi ngày chạy được một ngàn dặm". Người ta xúm nhau