KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 486

đổ", nghĩ thế, hắn bèn cưỡi diều đi khắp nước Nam để ếm huyệt và phá tất
cả những long mạch của nước này. Ngày chỗ hàm rồng nói trên, hắn dùng
phép chém đứt cổ con rồng đó đi. Cũng vì vậy mà ngày nay người ta nói
nước sông Trà-khúc đỏ như máu là bởi máu tự cổ con rồng chảy ra đến nay
vẫn chưa dứt.

Đến Nghệ-an, Biền thấy trên một hòn núi mà ngày nay còn gọi là núi Đầu-
rồng ở sát bờ biển có huyệt đế vương. Hắn bèn làm bùa bằng gang đóng
vào đỉnh núi. Từ đó trở đi trên đỉnh núi ấy không một cây cối gì còn mọc
được.

Ở Thanh-hóa, Cao Biền cũng thấy có huyệt đất quý. Nhưng hắn thấy con
rồng đó què một chân, cho rằng nếu có phát đế vương thì không thể phát to
được. Cho nên hắn cho diều đi thẳng không ếm nữa. Cũng vì thế người ta
nói mấy đời vua chúa trị vì ở nước Nam đều phát tích ở Thanh-hóa[2].

Khi diều bay qua làng Thiên-mỗ (bây giờ là làng Đại-mỗ, tỉnh Hà-đông)
Biền thấy có cái giếng ở vệ sông mà bây giờ là Nhuệ-giang cũng có huyệt
đế vương. Hắn bèn cho diều hạ xuống là là sát mặt đất, đoạn thuận tay ném
luôn cây bút thần của mình xuống lòng giếng. Người ta nói cây bút ấy sau
rồi hóa thành một khúc gỗ cắm chặt xuống đáy giếng.

Không một ai dám động đến nó. Mãi về sau trong làng có một ông thám
hoa có tính hiếu kỳ mới tâu vua xin hai con voi về kéo thử khúc gỗ đó lên.
Họ tết một chiếc thừng lớn; một đầu buộc vào khúc gỗ còn một đầu buộc
vào cổ voi. Nhưng khi voi cất bước thì tự nhiên ở những xóm làng bên
cạnh, đất chuyển động ầm ầm, đồng thời nhà cửa phát hỏa tứ tung. Lần ấy
ông thám đành bỏ dở công việc vì ông ta sợ con rồng bị đau giãy dụa làm
hại đến dân sự. Điều đặc biệt là từ bấy đến nay nước giếng ấy không bao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.