KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 487

giờ cạn. Mỗi khi nước trong người ta vẫn thấy có bóng khúc gỗ đen đen ở
dưới đáy[3].

Để tâng công với hoàng đế, Cao Biền vẽ bản đồ từng kiểu đất một rồi viết
thành sách ghi chú rất tinh tường đem dâng lên vua Đường. Đại ý nói tất cả
những mạch đất quý nhất của nước Nam, hắn đều đã trấn áp xong. Duy có
kiểu đất ở chỗ trung độ (tức bây giờ là Hà-nội) thì hắn đã sai đắp một cái
thành gọi là thành Đại-la để chặn long mạch. Lễ trấn áp này Biền làm rất
công phu và linh đình. Trên hòn núi ở xa xa về phía Bắc thành Đại-la, hắn
cho dựng một cái đàn tràng. Trong thành Đại-la, hắn sai nung một lúc tám
vạn cái tháp bằng đất nhỏ. Nung xong, Biền huy động tám ván quân, mỗi
tên quân vai vác giáo, mũi giáo xóc một cây tháp, đi từ Đại-la tiến dần lên
núi. Vừa đi họ vừa hô mấy tiếng "Thống vận hoàng đế". Đến nơi đặt tháp
xuống đỉnh núi rồi tám vạn quân ấy lại rùng rùng kéo về Đại-la. Cũng vì có
những việc kỳ dị như thế nên núi ấy từ đó mang tên là núi Bát-vạn[4].

Hoàng đế Trung quốc đọc sách của Cao Biền lại càng khen ngợi hắn.
Nhưng việc làm của Biền bị dân chúng nước Nam oán ghét. Họ lập tâm
chờ dịp giết hắn cho bõ hờn. Một hôm, Biền cưỡi diều bay vào miền cứ
như bây giờ là Ninh-bình. Ở đây người ta đã chuẩn bị cung nỏ chờ khi diều
của hắn bay qua là là mặt đất, là cả bao nhiêu người cùng nhất tề phóng tên.
Diều bị gãy cánh rơi xuống núi. Biền bị trọng thương, sau đó phải đưa về
Trung-quốc. Hòn núi ấy ngày nay còn mang tên là núi Cánh-diều, một
trong ba ngọn núi ở gần trị sở Ninh-bình[5].

Ngày nay chúng ta có câu " Lẩy bẩy như Cao Biền dậy non" là ý nói nóng
nẩy vội vàng sẽ thiếu chu đáo, và thế nào cũng thất bại.

KHẢO DỊ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.