KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 534

Vàng con, con để ngoài thềm đốt than.

Phú ông thẹn chết ngay giữa sân[7].

Người Khơ-me (Khmer) có truyện Mê-a-dơng, cũng là một dị bản của
truyện Đồng tiền Vạn Lịch:

Một người đánh cá thật thà và nghèo khó có một người vợ rất đẹp nhưng
tham và lười. Một hôm hai vợ chồng đi kiếm cá nhưng không được gì cả.
Cạnh đấy là có một chiếc thuyền của hai vợ chồng người nhà giàu. Thấy họ
bắt mãi không được cá, người vợ tỏ ý thương hại. Chồng bảo: - "Mày
thương thì đi với nó, tao đổi mày lấy người đàn bà kia!". Nói rồi hắn làm
ngay, gọi người đánh cá lại, đòi đổi vợ và buộc phải đổi vì hắn thấy vợ
người kia đẹp.

Và người nhà giàu tay không về với chồng mới, nhưng chẳng bao lâu nàng
đã làm cho chồng trở nên khá giả. Có tiền, nàng kiếm cho chồng một chân
lính hầu ở triều đình. Một hôm, vua đi săn, người chồng theo hầu vua. Vợ
sắm sửa thức ăn cho chồng mang theo và dặn nếu vua có lạc đường thì cố
đi theo mà bảo vệ. Quả nhiên vua bị lạc, anh ta lẽo đẽo đi theo xa xa, vua
gọi anh là Mê-a-đong (chú kia). Anh chạy tới quỳ dâng cơm rồi nước, trầu
mời vua ăn, vua ăn mỗi thức đều khen ngon. Vua ngủ ở một ngôi đền của
một hung thần, hung thần bàn với bộ hạ báo thù vua. Anh đánh cá nghe
được lời bàn của họ, vội đánh thức vua dậy, đưa vua về. Nhờ anh, vua thoát
được ba cái nạn lớn do hung thần gây ra. Nạn thứ ba mà anh cứu là giết
một con rắn hổ mang bò vào toan cắn vua. Thấy máu rắn bắn lên ngực
hoàng hậu, anh không dám chùi chỉ dùng lưỡi liếm trong khi hoàng hậu
ngủ. Hoàng hậu tỉnh dậy hô hoán, vua lập tức truyền đao phủ đưa anh ra
pháp trường xử tử, nhưng vì đêm khuya, dắt ra bốn cửa thành đều bị quân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.