KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 605

(Pali) và kinh Các-ma-xa-ta-ca (Karmacataka) (tiếng Tây-tạng) cũng chép
truyện này, bảo là từ miệng Phật nói ra để nhắc đến một hành động vô ơn
bạc nghĩa [11] .

Người ở Ta-phi-lét (Tafilelt) (Nam Maroc) có truyện Cây sáo và cái trống
biết nói
kết hợp truyện Cứu vật vật trả ân,...với truyện Nhà vua tai lừa. Đại
thể là:

Xưa có một ông vua đầu mọc hai cái sừng mà dân không ai biết cả. Tóc
mọc quá dài, vua muốn cạo nhưng chỉ sợ người ta biết. Cuối cùng vua sai
tìm một phó cạo ở xứ khác đến hứa thưởng hậu để cắt tóc nhưng buộc phải
thề tuyệt đối giữ bí mật. Phó cạo đồng ý, lúc đầu hắn giữ được bí mật,
nhưng sau thấy khó chịu quá vì cái bí mật "lên đến tận môi" buộc phải nói
ra. Bèn chạy ra ngoài thành, đến một cái giếng cúi xuống miệng giếng nói
ba lần - "Nhà vua có sừng". Đoạn hắn mới yên tâm trở về.

Ngày ấy vua có hai đứa con: đứa đầu da đen, đứa thứ hai da trắng. Vua bảo
chúng đi săn, hễ đứa nào bắt về được một con hoẵng và một con hươu thì
sẽ truyền ngôi. Đứa da trắng không được gì bèn đón đường giết anh nó lột
da treo lên cây rồi dắt các con vật do anh nó săn được về cung. Vua hỏi: -
"Có thấy anh con không?". Hắn đáp bình tĩnh: - "Không".

Bấy giờ có một người hát dạo tìm đến thành phố ấy. Khi đi qua cái giếng
nói trên, thấy một cây sậy đẹp, liền cắt làm ống sáo. Lại đi nữa, thấy có da
treo trên cây bèn trèo lên lấy xuống bịt một cái trống. Lại đi nữa, đến một
cái giếng khác, thấy một con sư tử, một con rắn và một người; cả ba đều tỏ
ý cầu cứu, hứa sẽ hậu tạ. Anh dòng dây cho lên. Sư tử biếu một sợi lông,
rắn biếu một miếng da lột, bảo: - "Khi cần đến chúng tôi thì đốt lên". Còn
người thì khi lên khỏi giếng, lập tức đấm cho ân nhân mấy cái vào mắt, mũi
và mồm rồi bỏ đi mất. Người hát dạo chùi máu, đi đến kinh thành ngồi thổi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.