KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 627

thứ ba trở đi việc hầu hạ đã có phần chểnh mảng. Thêm vào đó, công việc
làm ăn của họ lại không khấm khá gì. Cả ba đứa con ông cụ đều là những
tay "phá gia chi tử" không kém cạnh gì nhau, nên số tài sản của bố mẹ chia
cho không mấy chốc lại đội nón ra đi mất cả. Sự khó khăn ngày một in sâu
trên nét mặt họ. Và việc chăm sóc bố mẹ lại càng chểnh mảng. Hơn nữa, ba
anh em họ, nhất là ba chị em dâu thường ganh tỵ nhau từng đồng tiền bát
gạo. Trước kia cả ba hàng năm góp tiền lại cho một người để nuôi bố mẹ.
Dần dần sự đóng góp không được đầy đủ như trước. Thấy kẻ này thiếu một
vài quan, người nọ cũng nhất định giữ lại chừng ấy không chịu đưa. Về
sau, họ bàn nhau mỗi người luân phiên nuôi bố mẹ một năm. Nhưng người
anh cả sợ rằng lỡ ra bố mẹ chết sớm thì người chưa nuôi có lợi, mà người
đã nuôi sẽ bị thiệt thòi, nên rút xuống nửa năm, rồi lại rút xuống ba tháng.
Cuối cùng họ đồng tình mỗi người nuôi một tháng, nhưng không theo thứ
tự nào cả mà bằng cách rút thăm. Càng già gân cốt càng suy, đi lại không
được, do đó càng đòi hỏi phải chăm chút nhiều hơn. Thế mà trái lại, mỗi
ngày sự nuôi nấng cha mẹ mỗi tệ, thậm chí con chỉ mong đến kỳ hạn để
tống bố mẹ đi.

Cứ như vậy chưa đầy ba năm bố mẹ vì không chịu được đói và rét, lần lượt
qua đời. Do truyện này mà có câu:

Cha mẹ nuôi con bằng trời bằng bể,

Con nuôi cha mẹ con kể từng ngày.

Hay là:

Cha mẹ nuôi con bể hồ lai láng,

Con nuôi cha mẹ kể tháng kể ngày [1] .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.