KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 707

Truyện của người Khơ-me (Khmer): Một anh chàng tìm cách ăn thịt con
lợn của người mẹ. Một hôm, hắn cầm thúng dắt mẹ đi, nói là để kiếm vàng.
Đến một nơi nọ, thình lình hắn úp thúng xuống đất, bảo mẹ giữ cho chặt rồi
ngồi chờ cho hắn về kiếm thuổng để đào. Hắn về giết lợn đãi bạn bè hàng
xóm. Mẹ chờ lâu, đói quá mở thúng ra chả thấy gì cả, về nhà thì thấy mọi
người đang ăn thịt lợn. Mẹ giận quá bảo em mình bỏ hắn vào bị định quăng
sông. Câu chuyện cũng xẩy ra như truyện của ta. Hắn nhờ ông cậu vềkiếm
cho quyển sách nói láo và cũng gặp một người hủi. Nhưng chỗ khác là khi
trốn ra khỏi bị, hắn gặp một người khác hỏi làm sao có lắm tiền. Đáp:
xuống dưới ấy mọi người đều giàu có và số tiền này là do đánh bạc mà
được... Nghe vậy người kia cũng nhảy xuống nước, nhưng chỉ một lúc hắn
đã nổi lên với cái mũi bị thương, nói: "Tao cũng có đánh được bạc nhưng
hỏi thì họ bảo lên trên mày mà đòi. Tao nói mãi họ cho một đấm chảy máu
mũi như thế này".

Anh chàng nghe nói, biết là gặp tay lừa dối cũng vào hạng khá, nhưng cũng
vui lòng chia tiền cho và kết làm bạn.

Người Khơ-me còn có truyện Thơ-mênh Chây có nhiều tình tiết giống với
truyện Trạng Quỳnh, trong đó cũng có một số tình tiết gần giống truyện
Cuội.

Ví dụ tình tiết sau đây:

Thơ-mênh Chây hay lừa người. Vua nghe tiếng gọi đến bảo hãy lừa mình
xem. Đáp: - "Việc lừa của tôi là nhờ vào một quyển sách nói dối. Tiếc rằng
quyển sách lại để ở nhà mẹ tôi". - "Cho phép ngươi về lấy". - "Vì hôm qua
chữa cháy nên bị bỏng chân, đi lại khó khăn. Xin phái một viên quan về
lấy". Khi viên quan trở lại nói rằng mẹ Thơ-mênh Chây bảo xưa nay trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.