KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 898

không chút bằng lòng vì không những ông không muốn gả con cho người
nước ngoài mà ông còn ghét cái thói con buôn, cho vay nặng lãi của những
bọn như hắn. Hắn cũng biết thế, bèn đặt lên mâm một trăm lạng vàng, nói
là xin đưa làm sính lễ. Trông thấy những nén vàng sáng chói, ông giám
sinh nghĩ đến mấy món nợ chưa cách gì trả được. Cuối cùng ông đành nhận
lời gả con cho hắn.

Từ khi lấy vợ về, người khách buôn cho nàng ở một buồng riêng. Hắn rất
chăm chút, rất ghen tuông, nhưng có một điều là chẳng bao giờ ăn nằm với
nàng. Cả đến cá thịt hành tỏi hắn cũng không cho ăn lấy cớ là phải ăn chay
niệm Phật. Ba tháng một lần, hắn lại cho nàng một bộ xống áo mới.

Cứ như thế sau hai năm, cô gái vẫn phòng không bóng chiếc.

Một hôm, nàng cố xin phép chồng về nhà thăm cha. Từ chối mãi không
được, bất đắc dĩ hắn phải để cho đi nhưng căn dặn phải kiêng khem và phải
trở về ngay. Cha con lâu ngày không gặp nhau, mừng mừng tủi tủi. Ống
giám sinh tỉ tê hỏi:

- Từ khi con ra đi, cha rất hối hận. Nếu nhà ta không túng đói thì con đâu
chịu cảnh lẽ mọn này. Vậy thường ngày nó đối đãi với con ra làm sao? Vì
sao đã hai năm chưa sinh nở gì cả?

Nghe cha hỏi thế, cô gái khóc lóc kể hết sự tình. Ông giám sinh ngạc nhiên:

- Thôi rồi! Chắc là nó chọn con làm thần giữ của, không nghi ngờ gì nữa.
Vậy con có thấy trong nhà nó có chuyện gì lạ không?

- Trước kia, ăn cơm tối xong là nó khóa cửa ngủ ngay. Chỉ có độ vài tháng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.