KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 906

mừng, vội vái lấy vái để, khấn xin tài thần hãy lưu lại một chốc để mình
bày cỗ bàn rước đi.

Nói xong, một mặt hắn hối hả giục người giết lợn đồ xôi, một mặt cho con
đi mời làng tới dự. Người ta đổ xô đến đông nghịt. Ai nấy đều hồi hộp chờ
đợi, trong lúc cả nhà phú ông mỗi người một nén hương cầm tay hướng về
phía rương mà vái lạy xì xụp. Và khi nắp rương vừa mở, thì anh chàng Lâu,
khăn đỏ chùm kín mặt, nhảy phóc ra, thét với mọi người: - "Hãy theo ta ra
đình!". Đoạn hắn khoa chân múa tay rồi chạy một mạch ra khỏi cổng, có cả
đoàn người theo sau với dáng điệu vô cùng kính cẩn.

Đến đình làng, Lâu ung dung bước vào thượng điện rồi nhảy lên ngồi trên
ngai thờ, mặt vẫn trùm khăn kín mít. Hắn phán: - "Đặt cỗ xuống rồi lui ra
ngoài sân. Đứa nào vào trong điện sẽ bị phạt hộc máu tức khắc!".

Nghe nói thế, mọi người chen nhau ra ngoài. Bấy giờ, trong đám đông có
anh chàng Được lấy làm lạ cũng tìm đến xem. Nhưng khi nghe giọng nói
tài thần thì hắn lấy làm ngờ, đoán chắc là bạn học của mình ở đây rồi, mới
chạy vào để xem cho biết. Tuy mọi người can gián, nhưng Được không
nghe, quyết vào cho được. Khi thấy rõ tài thần chẳng phải ai khác mà là
Lâu, hắn cười hì hì, đòi chia phần. Lâu ra hiệu bảo im và nói: - "Được rồi!
Anh đừng làm ầm ỹ lên. Tôi thề rằng thế nào cũng chia cho anh một phần"
- "Thề thế nào?" - "Anh thè lưỡi tôi liếm rồi tôi thè lưỡi anh liếm. Nếu kẻ
nào làm sai thì trời chu đất diệt".

Nhưng Được vừa kịp trèo lên bệ và thè lưỡi ra thì đã bị Lâu dùng răng cắn
cho hắn một cái thật mạnh. Mọi người thấy hắn hốt hoảng từ trong điện
chạy ra mồm nói ú ớ, máu trào đỏ ngầu thì lại càng bội phần sợ hãi, cho là
thần rất thiêng, vội chạy tan tác mỗi người một nơi. Nhờ thế Lâu thừa cơ
trốn về nhà vô sự [2] .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.