KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 918

Thuyền lại rẽ sóng và tìm đến Hạ-châu, thả neo đúng vào nơi ba năm trước
đây thuyền chồng nàng đã đỗ. Mụ Lường thấy có thuyền hàng nước ngoài
cập bến mà chủ nhân lại là đàn bà thì mừng quá, quyết làm một mẻ không
ngần ngại gì nữa. Tấn tuồng cũ lập tức lại được diễn.

Cũng chào mời đon đả, tiệc tùng chơi nhời, chị chị em em rất thân mật.
Cũng có những người lén đưa rùa vàng xuống thuyền định thực hành kể vu
vạ. Nhưng lần này, người thợ kim hoàn đã có lệnh sẵn của chủ, nấp kín một
nơi rình từng cử chỉ của chúng. Chờ cho chúng ra về, anh bèn trổ hết tài
nghệ, thụt bễ một chốc, rùa vàng chảy ra nước và sau đó hóa thành những
thoi vàng nén nằm gọn dưới đáy hòm. Cho nên, khi mụ Lường mời quan
đến khám thì hắn rất kinh ngạc vì lục soát hết từ mũi chí lái đến mấy lần,
vẫn không thấy tăm dạng "con rùa" đâu cả.

Biết là gặp phải tay kình địch "tương kế tựu kế", mụ Lường đành nhận thua
cuộc, nhưng liền đó lại nảy ra một mẹo khác. Mụ bảo vợ người phú
thương:

- Chúng ta nhận rằng đã mất ngôi lầu này. Nhưng các ngươi phải đánh cuộc
với ta một lần thứ hai. Các người có tin rằng ta có cách bắt hai con mèo đội
đèn suốt đêm cho một canh bạc không?

Người vợ phú thương, qua thư chồng, đã biết chuyện hai con mèo đội đèn
này rồi, song cũng làm bộ ngạc nhiên:

- Làm gì lại có mèo đội đèn được suốt đêm?

- Vậy thì - mụ Lường tiếp - các người có dám cược với ta: nếu ta sai khiến
được hai con mèo đội đèn suốt một đêm thì ngôi lầu kia lại thuộc về chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.