KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH - Trang 925

như sau:

Một ông vua có hai đại thần: một người Do-thái, một người theo đạo Gia-
tô, hai người thường xung khắc. Một hôm vua hỏi hai đại thần rằng: - "Có
hai người: một kẻ vốn dòng hèn hạ nhưng được dạy dỗ tốt, còn một kẻ bẩm
tính tốt nhưng lại nghèo hèn, vậy thì nên chọn ai ?". Đại thần người Do-thái
cho là bẩm tính hơn, người kia nói giáo dục hơn. Người Gia-tô đưa ra một
con mèo bưng mâm để chứng minh cho ý kiến của mình, nhưng người Do-
thái vứt một con chuột giấu trong ống tay áo ra để chứng minh ngược lại.
Mèo quả vứt mâm đuổi theo chuột.

Truyện của người Ả-rập ở An-je-ri (Algérie):

Một ông vua muốn lấy vợ, hỏi đại thần (vi-dia) là một người thông thái.
Người này can: - "Hãy chờ ít lâu để sửa chữa cái tính tự nhiên, vì tính tự
nhiên của bệ hạ không tốt." - "Được". Vua đáp. Mấy ngày sau vua quên
việc lấy vợ. Một hôm vua mời đại thần ăn cơm. Vua cũng có một con mèo
cầm nến ngồi chầu. Vua nói: - "Có phải con mèo này luyện được tính tốt và
thông minh không?" Đáp: - "Vì đâu bệ hạ cho là tính tốt" - Vua nói: - "Hễ
đã luyện được tính tốt thì không bao giờ còn quên".

Hôm sau vua cũng mời ăn. Vị đại thần mang mấy con chuột bỏ trong hộp
thuốc bằng bạc. Mở hộp, chuột chạy ra. Mèo quẳng nến làm nhà tối om.
"Đấy bệ hạ xem - đại thần nói - bệ hạ cho rằng đã uốn nắn được cái tính tự
nhiên của con mèo, kỳ thực chuột vừa chạy qua là nó bỏ cả nến để đuổi".
Mặc dầu nói thế đại thần cũng cưới vợ cho vua. Tiếp đoạn đó, truyện còn
nhiều diễn biến khác mà ở đây miễn kể.

Còn khá nhiều những truyện cổ tích khác, trong đó, con mèo không đóng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.