KHO TÀNG TRUYỆN CỔ TÍCH VIỆT NAM - Trang 1499

1499

không học với ai xa lạ mà tìm xuống dưới nhà học với hai anh em một người lái
xe, cùng thuê một phòng trong ngôi nhà khá rộng rãi chúng tôi ñang ở. Tôi
không rõ việc học hành võ nghệ của anh ra sao, vì mình còn quá nhỏ, nhưng một
hôm, giữa ñám bạn bè cùng ở trọ học tại ñấy anh bỗng cười bảo: - "Cậu nào có
muốn ñấm mình không? Cứ xông vào ñấm thật lực, mình không làm gì ñâu.
Đấm vào tay, chân, vào người, ñâu cũng ñược". Mấy cậu choai choai lúc ñầu
tưởng anh nói chơi nên chỉ cười, sau biết anh muốn thử xem sức học võ của
mình ñã tấn tới ñến ñâu, bèn vui vẻ ñứng dậy xắn tay áo dang thẳng cánh quật
vào anh tới tấp. Những cú ñấm bịch bịch của họ xem ra cũng nặng cân lắm vì tôi
thấy anh nín thở ñối phó, thỉnh thoảng lại "ự, ự". Tôi ñứng xem hơi hoảng, ñang
lo thay cho anh thì chợt thấy anh khoát tay một cái, một câu kêu "ối" và ôm chặt
lấy tay. Thì ra anh ñã dùng ngón ñòn chặt mạnh bàn tay vào tay cậu, làm cậu
trẹo mất mấy ngón tay. Gần ñây, sau khi anh tôi ñã qua ñời, cháu trai tôi có dịp
gặp lại người bạn năm xưa của bố là Trần Xuân Phác, nay ở 57 Giảng-võ - ông
Phác vẫn chưa quên chuyện cũ; vừa chỉ vào ngón tay út vừa cười, nói với cháu
tôi: - "Nó vẫn trẹo ñây này".

Thế rồi một hôm, ít lâu sau ngay thử võ, anh tôi về nhà. Hồi ấy nhà tôi có một

con bò cho người làng trên (Ích-mý) nuôi rê. Nuôi rê tức là nuôi bò cho người
khác, theo chế ñộ: ñược cày bừa thoải mái nhưng nếu bò ñẻ thì phải chia hai,
một nửa của chủ có bò và một nửa của mình. Rất tiếc chúng tôi lại gặp phải một
tay nuôi rê láu cá, và tính cách cũng vào loại "sừng sỏ". Nên tuy bò ñã ñẻ mấy
lứa mà anh ta vẫn "lỉnh", không thèm báo qua một tiếng với chủ có bò. Phiền nỗi
là ở nhà quê chỉ có mình mẹ tôi, một người phụ nữ hiền lành, với người bố
chồng già yếu lại bị què chân, nên chẳng làm ñược gì tay này cả. Vừa về ñến
nhà, nghe chuyện, anh tôi ñã hối hả lên làng trên hỏi cho ra lẽ. Mẹ tôi và ông tôi
can mãi anh cũng không nghe. Ai cũng lo thay cho anh. Mẹ tôi liền cho bác Chất
Nghĩa ñuổi theo thám thính ñể nhỡ có chuyện gì còn kịp can gián. Nhưng ông
vừa lên ñến nơi thì cũng vừa kịp chứng kiến một chuyện lạ lùng: anh tôi ñầu
trần, bộ quần áo trắng, mới bước vào cổng gọi người nuôi bò rê thì từ trong nhà
hắn ñã sừng sộ bước ra với một chiếc ñòn gánh cầm tay. Sau vài câu lời qua
tiếng lại, anh chàng nuôi bò ỷ vào cái tính ngổ ngáo của mình, hạ ngay ñộc thủ,
cầm ñòn gánh giơ lên phang thẳng xuống ñầu anh tôi. Mọi người nhìn thấy
không ai là không thất sắc, nhưng chưa một ai kịp kêu lên thì anh tôi ñã giơ cánh
tay mảnh dẻ lên ñỡ cú ñánh ác hiểm. Thế rồi không hiểu sao chiếc ñòn gánh to
lừng lững kia lại không làm gãy tay anh mà trượt theo cánh tay xuống nách, và
bị anh kẹp chặt lại ở nách, cứng như sắt. Chàng nông dân nọ ñang ñớ người ra
trước một sức khỏe và sự nhanh dẻo dị kỳ như vậy thì liền bị cánh tay kẹp ñòn
gánh của anh tôi giật lùi một cái, cả người anh chàng ngã sấp xuống. Mọi việc
xảy ra trong chớp mắt. Anh tôi không nói một tiếng, chỉ thả ñòn gánh ra ñể cho
anh chàng ngổ ngáo ñứng dậy, mặt ngượng ngập, phủi bụi ñất ở áo quần, rồi mới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.