KHOA HỌC VỚI NHỮNG GIẤC MƠ - Trang 172

- Phải thế thôi! Đêm nay em ở lại nhà cô, được chứ Tanikaoa?
Mẹ cô Êi-tsư cũng nhiệt tình giữ Tanikaoa ở lại, nhưng bố mẹ Tanikaoa

không yên tâm, họ cho Tanikaoa uống viên thuốc vừa mua. Đầu Tanikaoa
giảm đau, nhưng cô vẫn không có sức để suy tính.

Mẹ của cô giáo Êi-tsư hỏi:
- Nhất định cháu đã xảy ra một sự việc nghiêm trọng.
Cháu vừa mới đau đầu ghê gớm kia mà!

Bố mẹ Tanikaoa nói rất kiên quyết:
- Nếu ốm, con phải về nhà! Ở lại sẽ rất phiền phức cho cô giáo.
Cô Êi-tsư nói:

- Không sao.
Thái độ của cô giáo hết sức khôn khéo, cô thuyết phục bố mẹ Tanikaoa:
- Đạo lý thì tôi không nói, nhưng cháu nó đã đến tìm tôi; hơn nữa, hiện

nay nó rất khó chịu. Tôi muốn nhân cơ hội này nói chuyện với cháu, muốn
biết xem đêm qua nó nằm mơ thấy gì? Tôi thấy cháu tin tôi, tôi có thể giúp
cháu được điều gì đó. Từ trước tôi đã rất thích trẻ con nên cũng rất quan
tâm đến cháu.

Nghe thấy thế, nước mắt Tanikaoa chảy ròng ròng.
Sau khi bố mẹ Tanikaoa trở về, Tanikaoa nằm yên trong căn phòng tĩnh

mịch của cô giáo và lại chìm vào giấc mơ. Trong gian phòng của cô Êi-tsư
có nhiều vật trang trí màu sắc đẹp như cung điện của hoàng đế nước Pháp.

Tanikaoa bỗng thấy mình đứng trong đó, cao lớn, vung búa muốn phá

nát ngôi nhà. Khi hai cái phòng bị phá bốn bề lửa khói, Tanikaoa vẫn đứng
ở đó, không muốn rời khỏi ngôi nhà cũ.

Ngày hôm sau, Tanikaoa hôn mê, cô Êi-tsư và mẹ của cô rất lo lắng. Họ

thận trọng chờ xem chuyện gì sẽ xảy ra. Bởi vì trước mắt, Tanikaoa chưa
thể nào trả lời đầy đủ được mọi vấn đề.

Đối với Tanikaoa, mỗi việc diễn ra tối qua đều như một giấc mơ, cô

chẳng nhớ gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.