KHOẢN NỢ HÔN NHÂN - Trang 134

Gật đầu một cái, cô chưa bao giờ nghĩ phải gạt mẹ. Trong lòng của cô

nhiều năm như vậy, chỉ có duy nhất một người, cho dù bỏ trống mười năm
nhưng vị trí kia vẫn được cất giữ như cũ, ai cũng không thể, chỉ có anh.
Thật ra cô không cam tâm! Như vậy đã xong, cô cam tâm thê nào?

***

"Thủy Tinh." Nhan Như khẽ ôm con gái vào trong ngực. "Tính cách của

con quá cực đoan, giống như đúc với cha con. Ông ấy yêu thì nhất định phải
đoạt lấy, còn con thì có lẽ là vì quá yêu, sợ mất đi nên ngược lại dứt khoát
không cần."

Đôi mắt cô trong nháy mắt có chua xót, nhưng nhanh chóng kiềm chế

được. Khuôn mặt vùi sâu vào trong ngực mẹ như là cô gái nhỏ đơn thuần.

Nhan Như vuốt tóc cô: "Tình yêu có lúc không cần lý trí cũng không cần

sợ như vậy."

"Mẹ, người không biết." Cô nói nhỏ : "Cõi đời này, chỉ có một Nhan

Như." Chỉ có một người như Nhan Như, vì tình yêu có thể hy sinh tất cả,
Diêu Dật Châu có thể lấy được tình yêu của ông nhưng Diêu Thủy Tinh
không có may mắn như vậy.

"Cõi đời này, cũng chỉ có một Diêu Thủy Tinh!" Tiếng của bà sao mà dịu

dàng. "Con là con gái của mẹ và ông ấy, con là ngọc quý độc nhất vô nhị
trên đời." Con gái của bà, đáng để có được tình yêu đẹp nhất cõi đời này,
bởi vì bà biết, đứa con gái này giống ông ấy đến cỡ nào, tình cảm của bọn
họ sẽ nồng nhiệt đến mức nào. Loại yêu đó sẽ điên cuồng hủy diệt tất cả,
chỉ có trải qua rồi mới biết đó là ngọt, cũng biết đó là khổ.

"Mẹ, con sợ!" Bả vai của cô hơi run rẩy. Từ nhỏ đến lớn, sống tròn 28

năm, lần đầu tiên cô yếu thế vậy, chính ngay trước mặt mẹ mình. Cô thật sự
rất sợ, không phải sợ cái khác mà sợ tính cách của mình. Quá cố chấp, quá
cực đoan, cô sẽ chính tay hủy diệt tất cả, hơn nữa dù biết rõ kết cục vẫn
muốn trơ mắt làm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.