KHOẢN NỢ HÔN NHÂN - Trang 139

Ben mở miệng, cuối cùng vẫn không dám hỏi ra khỏi miệng: "Không có

gì, ông chủ, tôi đi ra ngoài trước."

Anh thật sự muốn hỏi ông chủ dự định bao giờ thì trở về Newyork, bởi vì

mỗi ngày người của tổng công ty đều gọi vô số cuộc điện thoại tới đây dò
hỏi anh. Dù sao vụ này từ sau về sau công việc sẽ do anh lo tiếp, công ty ở
Newyork lại không thể tách rời Hạ Viễn Hàng, rất nhiều vụ đều đang đợi
anh ấy quay về xử lý.

Nhưng không ai dám hỏi anh ấy, bởi vì Hạ Viễn Hàng quyết định thì

trước sau đều sẽ không giải thích với bất luận kẻ nào, ngay cả Pe¬ter theo
Hạ Viễn Hàng lâu nhất cũng không dám hỏi. Anh ấy như vậy, sờ mũi một
cái, hay là thôi đi!

Tấm chi phiếu thật mỏng, từ từ chuyển động ở ngón giữa của anh, khóe

môi Hạ Viễn Hàng khẽ nhếch. Anh suy ngẫm tỉ mỉ, giống như quan sát tác
phẩm nghệ thuật trân quý nào đó vậy.

Một hồi lâu, anh để chi phiếu xuống, đứng dậy đi ra ngoài.

"Ông chủ, anh muốn đi. . . . . ." Trong hai giấy, phòng làm việc tạm thời

to như vậy chỉ có một mình Pe¬ter nhìn vào không khí tự lẩm bẩm: "đâu
vậy?"

Anh thật sự là trợ lí mệnh khổ nhất trên đời! Ông chủ luôn luôn im lặng,

mãi mãi là một vẻ mặt, vĩnh viễn cũng. . . . . . không để ý tới anh!

Oa. . . . . . Anh ấy đi đâu cơ chứ?

***

Hạ Viễn Hàng đứng trước cổng trường Dục Đức, nhìn cổng chính phong

cách cổ xưa lại trang trọng, im lặng không nói gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.