KHOẢN NỢ HÔN NHÂN - Trang 156

Cõi đời này, ai sẽ thật sự ở cạnh ai cả đời, ai sẽ thật sự tin tưởng nhau lâu

dài? Nhưng năm đó, cô tin, cô thật sự tin! Cho nên sau khi anh đi, cô đã
phát điên. Cô giận chó đánh mèo, cô mê muội, cô phá hủy tất cả những thứ
cô muốn phá hủy, đồng thời cũng mất đi hứng thú với tất cả.

Khi mẹ đau lòng khóc lóc vì cô thì Diêu Dật Châu trực tiếp đưa cô đến

Thụy Sĩ. Một mình cô ở trong thành phố xinh đẹp như vẽ, lẳng lặng sống,
giả bộ bình tĩnh. . . . . . Mãi cho đến khi đôi song sinh kia xuất hiện ở trước
mặt cô, bọn chúng ngủ say, non nớt vô tội. Nhìn thấy bọn chúng thì lần đầu
tiên trong đời Diêu Thủy Tinh khóc lúc ý thức còn tỉnh táo.

Sau khi yếu đuối, rốt cuộc cô trở lại là chính mình, bình tĩnh mà tự chủ,

không hề mờ mịt nữa, không hề mất phương hướng nữa. Cô là Diêu Thủy
Tinh, vĩnh viễn sẽ không đi sai đường, lựa chọn sai.

Nhưng cô vẫn sai lầm rồi!

Ngã nhào hai lần ở cùng một chỗ, ngã quỵ hai lần ở trên cùng một người,

thì ra kẻ ngu xuẩn nhất chính là cô.

Anh nói, anh hận cô nhưng hận của cô cũng không kém so với anh.

Bọn họ đều hận, quay đầu lại lại phát hiện, họ đều không có lỗi, hoặc là

họ cùng sai lầm rồi. Như vậy, ai trách ai? Trách vận mệnh là hèn nhát, vậy
cũng chỉ có thể trách đối phương.

"Diêu Thủy Tinh, đời này em nợ anh, từng chút từng chút đều phải trả lại

cho anh!"

Bên môi nụ cười trên môi cô trở nên vừa lạnh vừa độc ác. "Đứa con, phải

không? Tôi nợ anh một đứa con, phải không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.