KHOẢNG TRỜI MÊNH MÔNG - Trang 195

có thể nói với chính mình: Bốn trăm tám mươi cọc của hàng rào vững chãi.
Bốn trăm tám mươi cọc của hàng rào đẹp nhất Montana! Thôi được, cứ cho
là tôi hơi bốc đồng. Nhưng với riêng tôi thì đúng là như thế. Bởi từng xăng
ti mét của hàng rào ấy (ngoại trừ do “vị tiên giáng trần” dựng hộ) đều “mọc
lên” từ hai bàn tay nhỏ bé của tôi.

Phải ăn mừng mới được. Tôi quyết định tự chúc mừng bằng chuyến đi

trả mũ tận nhà cho Jim Gà Trống. Sau khi sửa soạn qua loa, tôi tất tả lên
đường.

Tìm nhà Jim không khó. Dấu hiệu nhận biết đầu tiên là đàn lợn nghênh

ngang ngoài đồng cỏ, kiểu chăn thả đa phần chỉ áp dụng với bò hoặc ngựa.
Nó cũng là đề tài đàm tiếu của bao gã cao bồi tôi từng gặp. Họ không hiểu
sao Jim lại nuôi lợn kiểu ấy. Đi qua đàn lợn, khách viếng thăm sẽ gặp “cây
ma”. Nắng gió cùng năm thángy cây ấy thành trắng xóa. Giờ thành viên tội
nghiệp của giới thực vật ấy đã thành một mốc xác định phương hướng và là
nơi các cặp tình nhân khắc tên mình lên trên. Đứng bên “cây ma”, ta đã có
thể thấy nhà Jim, chí ít cũng thấy mái nhà anh, nơi có cây anh đào mọc sum
suê. Jim bảo rằng quả cây ấy đem làm bánh sẽ cho chất lượng thượng hạng,
cả Montana không ai có. Cũng khó chứng minh Jim sai vì trong vùng này,
nhà trồng anh đào làm bánh không nhiều, huống hồ chẳng có ai trồng anh
đào trên mái nhà như Jim cả. Mong sao trong chuyến sinh hoạt ngoài trời
nhân ngày Quốc Khánh năm nay, tôi sẽ được thưởng thức bánh nhân anh
đào.

Khi đến gần nhà Jim, tôi không nhịn được cười: Vườn nhà Jim bây giờ

trồng thêm “cây” mới: chiếc xe đạp hôm nào. Jim đã hiểu công dụng của
xe: làm giàn cho khóm đậu leo.

- Này! Chào cô láng giềng!

Jim Gà Trống vẫy tay. Rên rỉ, anh đứng thẳng lưng trước mảnh vườn

đang làm cỏ dở dang:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.