KHÓC GIỮA SÀI GÒN - Trang 111

cảm xúc giả tạo rồi mới đón nhận, thì làm sao Nam sẵn sàng để chấp
nhận nỗi đau trong mình?

Phan lần nữa gật đầu, không còn giấu được sự mỏi mệt và căng thẳng.

- Tôi nghĩ bây giờ, cách duy nhất là mang Nam trở về đối mặt với nỗi
đau... và dùng phương pháp thôi miên để làm điều đó.

- Ừ, bằng cách nào cũng được, tôi không thể để Nam như vậy nữa. Mễ
suy nghĩ rồi giúp tôi sớm nhé, giờ tôi phải về công ty, có cuộc họp với
mấy sếp lớn.

- Ok, Phan đi trước đi.

Phan cúi chào, lấy áo khoác rồi ra khỏi quán, để lại mình Mễ, lòng cũng
rối bời với những nghĩ suy riêng.

***

Phan mở cửa phòng họp, thấy tổng giám đốc, chủ đầu tư của “Thiên
đường” đã ngồi chờ sẵn. Phan vội vàng bước tới bắt tay rồi ngồi vào ghế
đối diện.

- Xin lỗi anh, em có chút chuyện.

- Không sao, tôi cũng mới tới thôi. Cậu nghe tin gì chưa?

- Tin gì mới vậy anh?

- Chết, chết! Làm báo như cậu mà chậm hơn tôi là không được rồi.

- Chuyện gì vậy anh?

- Cả công ty và bên ngoài đang truyền tai nhau rằng, “Thiên đường”
may mắn lắm mới có cậu ở đây, vậy mà cậu không biết gì là sao?

Gã tổng giám đốc nói rồi bật cười ha hả, Phan cũng thở phào rồi cười
theo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.