KHÓC GIỮA SÀI GÒN - Trang 186

- Ok, vậy em sẽ nói chuyện với anh như hai người bạn... - Tú hít một hơi
dài. - Anh bỏ “Thiên đường” đi.

Phan im lặng, ánh nhìn xoáy sâu vào mắt Tú đối diện.

- Cho tôi lý do được chứ?

- Đơn giản là nơi này không còn là Thiên đường nữa, nó đang dần dần
biến thành Địa ngục. Mà anh và em, lại chính là người khiến nó trở ra
như vậy.

Phan vẫn im lặng, chừng mười giây sau thì môi nhếch thành nụ cười vô
cảm, chẳng ai biết đang vui buồn hay tức giận:

- Cảm ơn Tú, tôi nghĩ Tú có thể rời khỏi đây rồi.

Tú đứng dậy, bước ra đến cửa phòng Phan, chợt nhớ rằng có thể đây là
lần cuối cùng mình đặt chân vào đây, nên quay lại, nhìn chung quanh
một lượt.

- À, Tú... còn một chuyện tôi muốn nói với cậu. Tới tận thời điểm này,
tôi vẫn chắc chắn rằng mình đã không nhìn lầm Tú.

- Em... cảm ơn anh. - Tú mỉm cười và đi thẳng.

Phan đứng dậy, nhìn gương mặt mình phản chiếu trong màn hình tivi,
chợt nhận ra, nụ cười của mình y hệt cách Minh từng cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.