KHÓC GIỮA SÀI GÒN - Trang 191

- Vấn đề ở đây không phải là có bồi thường hay không, mà là tôi không
chấp nhận chuyện người ta không có trách nhiệm với lỗi lầm của mình
gây ra. Tại sao họ đụng con bé rồi bỏ chạy mất?

- Bên chúng tôi đã điều tra, nguyên nhân không phải là do người lái mà
là xe bảo trì không tốt.

- Đó cũng là lỗi của người chủ xe, tôi không đồng ý với cách giải thích
này. Và tôi muốn gặp họ để nói chuyện thì tốt hơn là cứ phải để anh
làm trung gian. Bây giờ tôi vào chăm sóc cho con mình, khi khác nói
chuyện với anh.

Khanh nói xong bỏ lại anh cảnh sát rồi vào phòng bệnh, thấy Jade đã
nằm ngủ, Nam ngồi trên ghế cạnh đó đọc sách.

- Nó mới ngủ thôi Khanh, công nhận Jade ngoan thật, ở với Nam là
người lạ nhưng không khóc lóc gì hết. - Nam bỏ sách, nói chuyện cùng
Khanh.

- Ở bên đó Khanh cũng đi làm suốt nên gởi nó cho ông bà ngoại, tối
mới đón về nhà, nó tự chơi một mình cũng quen rồi.

- Khanh bên đó... cũng vất vả nhỉ.

- Người ta nói Mỹ là thiên đường, không đúng đâu Nam, để kiếm đồng
tiền thì ở đâu cũng là trần gian, ai cũng phải sống, phải làm lụng như
nhau thôi. Mà bên đây không làm thì còn lây lất, người này người kia
giúp đỡ, chứ bên đó thì không làm chỉ có chết đói thôi.

- Cũng như Sài Gòn này vậy. Người ở xa nhìn tới thấy nó đẹp lắm, lung
linh lắm, chứ còn sống trong nó, mới thấy nó tàn nhẫn, lạnh lùng.

Jade trở mình, khẽ phát ra tiếng rên vì cái chân đau. Khanh vội chạy lại
giường, vỗ cho con bé tiếp tục giấc ngủ.

- Bên công an họ nói sao rồi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.