KHÓC LÊN ĐI, ÔI QUÊ HƯƠNG YÊU DẤU - Trang 67

Dubula ơi, ông có thể đi mời bác sĩ ngay bây giờ có được không?
- Tôi rán xem. Tôi đi ngay bây giờ đây.
- Đội ơn ông, ông Dubula.

Phía ngoài có tiếng hát, hát chung quanh một đống lửa. Họ hát khúc Nksi
sikelel’i Africa
(2). Xin Thượng Đế che chở Châu Phi. Cầu xin Thượng Đế
che chở đứa con nhỏ của Châu Phi này, nó là của con, mà con đã mang
nặng đẻ đau, cho bú mớm, hết lòng yêu thương vì bản tính của đàn bà như
vậy.
- Nằm yên đi con ơi. Ông bác sĩ ơi, ông không tới được hay sao?
- Tôi đã cho đi mời bác sĩ rồi, thím ạ. Uỷ ban đã cho người lái xe đi mời
bác sĩ. Một bác sĩ da đen, trong bọn chúng mình.
- Đội ơn ông Dubula.
- Thím có muốn tôi yêu cầu họ đừng làm ồn không?
- Không cần, cháu nó không nghe thấy gì đâu.
Giá mời một bác sĩ da trắng có lẽ hơn, nhưng thôi, bác sĩ nào cũng được,
miễn là ông ấy tới. Những tiếng ồn ào của những người xứ lạ kia, dù không
im đi thì cũng không sao. Mình ơi em sợ quá. Con nó nóng hừng hực như
lửa trong bàn tay em đây nè.
Thôi không cần bác sĩ nữa. Dù bác sĩ da trắng hay da đen thì cũng không
cứu được nó nữa rồi. Ôi, đứa con tôi mang nặng đẻ đau, trước kia ôm cặp
má nhỏ của nó trong lòng bàn tay, thấy những ngón tay nó níu chặt lấy
mình, thấy cái miệng xinh xinh của nó nút vú mình, thích làm sao. Bản tính
đàn bà như vậy. Số phận của đàn bà là mang nặng, chịu đựng, giữ gìn rồi
mất hết.

Những người da trắng lại Shanty Town. Họ chụp hình chúng tôi và quay
phim để đưa lên màn ảnh. Họ tới và tự hỏi họ sẽ làm được cái gì vì chúng
tôi đông quá. Khi trời mưa thì bọn khốn nạn đó sẽ ra sao? Một bọn người
tới, đem máy móc tới và họ bắt đầu cất nhà cho chúng tôi. Ông Dubula
thông minh tài giỏi thật, ông ấy đã bảo rằng họ sẽ cất nhà cho chúng ta. Và
họ mới bắt đầu cất nhà cho chúng ta, thì ban đêm đã có nhiều người da đen

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.