KHỞI ĐẦU TỪ CÁI CHẾT - Trang 141

“Ồ không, không hề.” Derrel ra hiệu về phía một gã tóc đỏ

trông chẳng lớn tuổi hơn tôi là mấy đang cúi người quan sát đám cỏ.
Gã mặc áo khoác có chữ SEPSO Crime Scene rõ rành rành sau lưng,
mặt mũi cau có. Tôi đã thấy gã này trong nhiều vụ trước đây. Một
gã tử tế khá ổn khi thi thoảng vẫn giúp tôi chuyển xác chết vào túi
đựng. Tôi nhớ tên gã là Sean, nhưng lại chẳng biết họ của gã. Đây là
lần đầu tiên tôi thấy gã không cười.

“Thấy tên kia không?”, Derrel nói tiếp. “Có người tìm thấy một

đầu thuốc lá ở phía sau và thế là thiếu tá tuyên bố muốn thu
thập tất cả đầu thuốc lá ở ngoài này, biết đâu lại có thể dùng
chúng làm vật chứng.”

Tôi ném ánh mắt về phía thềm sau và nhăn mặt. “Trời ạ.

Chuyện đó thật ngớ ngẩn. Có gạt tàn trên bàn kìa. Những người sống

đây có hút thuốc. Chắc là họ hút ở ngoài này suốt. Gì chứ, họ

nghĩ thủ phạm hút thuốc trong khi chặt đầu gã giao pizza sao?”

Derrel gật đầu dứt khoát, tỏ vẻ đồng ý. “Có thể tệ hơn. Hai năm

trước anh có xử lý một vụ giết người - xảy ra trước ngôi nhà đang
diễn ra một bữa tiệc lớn. Viên đại úy chịu trách nhiệm điều tra bảo
đội phân tích hiện trường thu thập tất cả những lon bia rỗng lại, đề
phòng có khả năng sử dụng ADN để tìm nghi phạm tại hiện trường.
Đó là một bữa tiệc lớn. Có hàng trăm lon rỗng. Chuyện đó tuyệt đối
ngớ ngẩn, không chỉ vì sẽ mất cả đời để làm xét nghiệm tất cả số
lon ấy, mà nó sẽ còn vét sạch ngân sách điều tra trong năm để chi
trả cho việc ấy. Nhưng đội kỹ thuật viên vẫn thực hiện và nghiến
răng thu thập lại đống lon bia chết tiệt, vì tay đại úy bảo họ phải
làm vậy. Đống lon chết giẫm ấy chắc vẫn còn ở trong tủ vật
chứng, chưa xét nghiệm gì.”

Tôi thở hắt ra. “Anh đập vỡ toàn bộ hình tượng đẹp đẽ của em về

công việc điều tra rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.