KHỞI ĐẦU TỪ CÁI CHẾT - Trang 206

hương đến từ những bông hoa thực sự trong cái bình sứ đặt trên bàn
phòng ăn.

Thám tử Roth đứng cạnh cửa vào phòng bếp. “Nạn nhân của anh

trong này”, anh ta nói với Derrel bằng tông giọng trầm, tránh sang
bên để bọn tôi có thể nhìn thấy người phụ nữ trên sàn nhà. “Sarah
Jackson.” Thế rồi anh ta hất đầu về phía phòng khách. Một
người đàn ông da đen khoảng ngoài hai mươi, mặc áo phông trắng,
quần jean cùng ủng lao động, đang ngồi trên đi văng và gục đầu
vào hai tay. “Kia là Drew Russell, bạn trai cô ta. Họ sống cùng nhau,
nhưng khoảng một giờ trước, cậu ta quay về từ chỗ làm ở ngoài khơi
và tìm thấy cô ta.” Anh ta nhăn mặt.

Derrel gật đầu từ tốn với Roth rồi đi về phía phòng khách. Tôi

lại trong khi anh ấy nhẹ nhàng nói chuyện với bạn trai của Sarah,

nhưng vẻ đau đớn trên mặt anh chàng đó lộ rõ đến nỗi tôi phải quay
đi.

Bước vào trong bếp, trong một giây ngắn ngủi và choáng váng,

tôi nghĩ rằng người phụ nữ này chỉ đang ngủ gục, mặc dù tôi biết
không thể nào có khả năng xảy ra chuyện đó. Nếu bọn tôi đã ở đây
thì không thể nào. Cô ta nằm nghiêng sang phải, tay trái chĩa ra phía
trước, chân hơi cong lại như thể đang cuộn mình để chợp mắt đôi
chút. Nhưng mắt cô ta trợn trừng vô hồn, và khi bước đến gần
hơn, tôi có thể thấy tay phải của cô ta bị xoắn lại kỳ cục phía dưới cơ
thể.

Tôi cúi xuống rồi xỏ găng tay vào. Phần cơ thể gần sàn nhà

nhất đỏ lựng và lốm đốm. Tôi đã làm công việc này đủ lâu để biết
rằng cái đó được gọi là bầm máu - hiện tượng tụ máu trong cơ thể
sau khi tim ngừng đập. Tôi khẽ chọc vào một điểm màu đỏ trên cẳng
tay cô ta. Nó không đổi màu, thế có nghĩa là hiện tượng bầm máu
đã cố định, và cô ta đã chết được ít nhất vài giờ. Ít ra đây không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.