KHỞI ĐẦU TỪ CÁI CHẾT - Trang 218

đi ăn lang đang giết người không?” Tôi hỏi, cảm thấy hơi có chút
ngớ ngẩn với cái vụ “ăn lang”.

Nhưng Kang chỉ khẽ gật đầu, gạt tóc ra khỏi mắt và nhăn mặt.

“Chắc chắn đó là một khả năng.” Thế rồi gã xổ ra một tràng tục
tĩu khiến tôi nhướng mày. “Xin lỗi”, gã nói, “nhưng mấy thứ mả mẹ
như thế gây khó khăn cho tất cả chúng ta”.

Tôi do dự. “Anh biết vụ tai nạn tôi vướng phải, đúng không?” Gã

gật đầu, và tôi chẳng ngạc nhiên. Ai mà chẳng biết đến vụ tai nạn
chó chết ấy. “Chậc, vụ đó do Zeke Lyons gây ra, tay này từng làm

...”

“Billings”, gã gật đầu. “Tôi biết thằng đấy. Đồ khốn ngang

bướng ngu xuẩn.” Mắt gã nheo lại tức giận. “Nó định cướp cái xác
trong xe của cô à?”

Tôi gật đầu. “Và có thể là còn hơn thế, tôi nghĩ vậy. Ý tôi là, hắn

không biết tôi là thây ma trước khi gây ra vụ tai nạn ấy.” Thế rồi
tôi quắc mắt. “Chó chết, tôi thậm chí còn chẳng biết mình là thây
ma trước lúc đó. Đó là lần đầu tiên tôi thấy một thây ma khác...”
Tôi chống lại cơn rùng mình khi nhớ lại hình ảnh đó - một nỗi kinh
hoàng bệnh hoạn mà một ngày nào đó tôi có thể biến thành. Thối
rữa. Tuyệt vọng.

“Cuối cùng hôm ấy tôi đã chia cho hắn một phần để dành mà

tôi có”, tôi nói tiếp, nuốt mạnh xuống nỗi bất an còn nấn ná.
“Hắn đã ghé qua nhà xác và tôi cho hắn thêm ít nữa, nhưng...”, tôi
nhăn mặt. “Hắn là một thằng khốn, và từ lúc ấy đến giờ hắn
không quay lại.”

“Cô chẳng việc quái gì phải chia phần để dành cho nó, Angel”,

Kang bảo tôi, mắt quắc lại. “Zeke biết có thể mua được từ tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.