KHỞI ĐẦU TỪ CÁI CHẾT - Trang 219

“Bằng cái gì? Hắn có còn việc làm nữa đâu, nhớ không?” Môi

Kang cong lên. “Lẽ ra thằng chó đấy nên nghĩ đến điều đó trước
khi hủy hoại công việc mình có.” Gã nhún vai.

“Nhưng ngay cả như vậy, tôi sẽ sẵn lòng điều đình với nó.” Tôi

xòe tay ra trên bàn, khẽ gật đầu. “Nghe tuyệt đấy. Zeke bảo hắn bị
gài... rằng hắn chẳng ăn cắp cái gì.” Có phải anh là kẻ đã khiến
hắn mất việc? Tôi nghĩ thầm. Nhưng tôi không muốn nói thẳng
điều đó ra. Tôi chưa sẵn sàng khiến Kang nổi cáu.

Gã khịt mũi. “Dĩ nhiên. Những kẻ có tội chẳng bao giờ thực sự có

tội. Nó gặp may khi mà người ta chỉ sa thải nó thôi đấy.”

“Chậc, có thể kẻ đang gây ra chuyện này là một người mới.” Tôi gợi

ý. “Ý tôi là, nếu không được tặng cho công việc ở nhà xác này, tôi
chẳng biết mình sẽ làm gì nữa.”

Vẻ cau có vẫn in trên mặt Kang khi gã ngả người ra sau.

“Và đó chính xác là lý do vì sao không có nhiều thây ma. Cô

không tạo ra thây ma chỉ vì ngẫu hứng, bởi điều tiếp theo mà cô
biết là sẽ có cả chục đứa như thế, tuyệt vọng thèm não. Và nếu
không gây ra một vụ lùm xùm thì khó lòng mà kiếm được não, như
cô biết đấy.”

Miệng tôi trở nên khô khốc. “Thế... nó trở nên tệ đến mức nào?

Ý tôi là cơn đói ấy. Liệu có ai trong chúng ta đến mức phải giết
người để lấy não không?”

Tôi có thể thấy Kang muốn phủ nhận, nhưng lại thấy vẻ co rúm

bất an. “Tệ lắm”, gã thừa nhận. “Và khi càng đói thì cô lại càng
mất kiểm soát. Cô sẽ không... sẽ không phải là cô nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.