KHỞI ĐẦU TỪ CÁI CHẾT - Trang 255

“Tuy nhiên, để trả lời cho câu hỏi của cô thì không. Chẳng có gì lạ

thường với hai người đó. Không có mối liên hệ hay điều gì tương tự.
Gia đình họ đã nhận được thông báo. Tất cả những việc thông
thường.”

Họ chỉ cách nhau có mấy dặm thôi. Nhưng cho đến lúc này tôi

phải tự hỏi liệu có phải mình đang thấy điều gì đó không tồn tại.
Não của ông già bị nghiền nát đầu có thể do một con chó chết tiệt
nào đó cắp mất. Còn cái gã phân hủy... chậc, não của gã có thể đã
hóa lỏng và chảy mất lúc bọn tôi đến rồi.

Mẹ kiếp. Tôi đã chắc chắn biết bao Zeke là kẻ giết chết hai

người này. Tôi đang bỏ lỡ điều gì rõ rệt hay sao? Nhưng ngay cả nếu
hai cái chết ấy thực sự chỉ là tai nạn, thì lại chắc như đinh đóng cột
rằng chẳng có gì tai nạn trong vụ Zeke, Peter và Adam bị chặt đứt
đầu cả.

“Được rồi”, tôi nói. “Em hiểu là cũng đáng để suy nghĩ đấy.”

“Cứ tiếp tục như thế và cô sẽ được thăng chức thành điều tra

viên”, Derrel nói. Thế rồi mắt anh ấy sáng lên với vẻ buồn cười.

“Và tất cả chúng ta đều biết rằng điều đó sẽ làm Nick cáu

tiết đến mức nào.”

“Ôi, đáng để phấn đấu lắm chứ!” Tôi cười vang.

Tôi mất ý niệm về thời gian và phải chạy ngược lại nhà xác để

chuẩn bị mọi thứ cho cuộc mổ xác trước khi bác sĩ Leblanc đến đó.

Tôi không hỗ trợ cuộc phẫu thuật của cái xác mất đầu trước đó

và cảm thấy thật kỳ cục khi cuối cùng lại chẳng có cái đầu nào để
xử lý. Thường thì ngay khi bác sĩ Leblanc gỡ xong nội tạng, tôi sẽ bắt
đầu với cái đầu trong khi ông tiến hành kiểm tra tỉ mỉ các chi tiết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.