KHỞI ĐẦU TỪ CÁI CHẾT - Trang 267

tư chó chết của mình. Hắn đã chứng kiến đủ rồi. Hơn nữa, hầu
như chắc chắn hắn sẽ lại thuyết phục tôi tránh xa bố ra...

Chậc, cuối cùng tôi cũng đã tránh xa bố. Tiến lên nào, tôi ơi.

Và giờ tôi nên làm cái khỉ gió gì đây?

Tôi thở dài và bấm nốt số cho xong.

“Chào Randy”, tôi nói khi anh ta bắt máy. “Em cãi nhau với bố.

Em ghé qua được không?”

Randy đón tôi bằng cái ôm và nụ hôn thường lệ rồi quay lại xử

tiếp chiếc Toyota Camry. Tôi vào nhà xe di động của anh ta rồi thả
túi xách xuống chân đi văng, đứng đó nhìn quanh một lát, như thể
đây là lần đầu tiên nhìn thấy nơi này.

Nhà xe di động của Randy còn lâu mới được coi là tử tế, nhưng nó

ăn đứt so với nhà tôi. Có điều, Randy chất đống bát đĩa cạnh bồn
và cả chồng quần áo bẩn ngoài hành lang. Tôi nhận ra trước giờ lúc
nào cũng như vậy, nhưng đây là lần đầu tiên tôi thấy điều đó. Có
lẽ lý do là vì vài tháng vừa rồi, đến phân nửa công việc của tôi là lau
dọn, và tôi không lấy đó làm phiền. Hay có lẽ là vì cuối cùng, tôi
đã có cơ hội thấy rằng hầu hết những người bình thường không
thích cuộc sống hoàn toàn giống loài lợn.

Trong mấy tuần vừa rồi, tôi đã ở trong hàng tá ngôi nhà, chứng

kiến “nửa kia” sống thế nào. Có điều, đó không thực sự là nửa
kia. Tôi đã vào những ngôi nhà triệu đô và cả những cái lán chỉ vừa
chỗ đứng. Tôi đã nhìn thấy sự khác nhau giữa những nơi mà người ta
lấy làm tự hào về bản thân, nhà cửa, và những hố xí - giống như
nơi tôi và bố sống. Và giá cả của ngôi nhà chẳng có ý nghĩa khỉ gió
gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.