KHỞI ĐẦU TỪ CÁI CHẾT - Trang 285

cảm giác giống như sắp rụng tay khi nó rung lên. Nhìn tôi mà xem,
thực sự quen với công việc ngớ ngẩn này rồi.

Tôi nhấc đỉnh hộp sọ ra và không thể ngăn mình hít một hơi thật

sâu khi mùi vị của bộ não quét qua người. Nhưng không quá lâu...

Cơn ớn lạnh ập đến khi tôi nhìn bộ não. Không. Không. Chuyện

này không thể xảy ra.

Tôi hít vào để lấy bình tĩnh. “Bác sĩ Leblanc này”, tôi cất tiếng,

dùng đến từng gam kiểm soát mình có để giữ giọng được bình
thường, hoàn toàn không tỏ ra hoảng loạn hay yếu ớt. Bởi trông bộ
não này không hề ổn, và tôi có một dự cảm xấu rằng đây không
phải là tin tốt cho mình. “Cháu nghĩ có gì đó không ổn với bộ não
này.”

Ông bước tới, nhìn xuống bộ não, rồi thở ra nhẹ nhàng. “Chà,

cái này giải thích mọi chuyện. Cháu đang nhìn thấy một khối u ác
tính.”

Chết tiệt. Tôi có thể ăn nó được không? Chắc là không. Nhưng

chắc cú tôi có thể ăn phần xung quanh chứ. Tôi đói đến nỗi sẵn
sàng thử xem sao. Tất cả những gì tôi cần là vài miếng thôi.

Bác sĩ Leblanc tiếp tục nói và những lời ban đầu không ngấm

hoàn toàn vào tôi. “Khoan, sao ạ?”, tôi hỏi, hy vọng mình nghe
nhầm.

“Giữ bộ não lại”, ông nói, dùng dao mổ ra hiệu về phía hộp sọ.

“Có mấy cái chậu nhựa trong phòng chứa mẫu xét nghiệm ấy. Đổ
đầy nửa chậu phoóc môn rồi đặt bộ não vào đó. Lâu lắm rồi tôi
không thấy khối u nào như thế, và tôi muốn kiểm tra nó sau
cùng cho kỹ lưỡng hơn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.