KHỞI ĐẦU TỪ CÁI CHẾT - Trang 287

N

CHƯƠNG 30

gay khi bác sĩ Leblanc xong việc rồi quay trở lại tòa nhà
chính, tôi liền gọi đến nhà tang lễ Scott và hỏi gặp Kang, chỉ
để được thông báo là gã sẽ không đến trước buổi trưa, và
không, họ chẳng thể cho tôi thông tin cá nhân hay số điện
thoại di động của gã. Tôi để lại lời nhắn bảo gã gọi lại. Tôi

không biết mình có thể làm gì khác nữa.

Tôi lau chùi mọi thứ có thể lau chùi được trong nhà xác, cứ năm

phút lại kiểm tra đồng hồ một lần như bị ma ám. Tôi cảm thấy
càng làm như thế, khả năng phối hợp hành động trong tôi lại càng
thảm bại, nhưng tôi quá lo lắng và kích động nên không thể ngồi
yên. Đến mười hai giờ năm phút, tôi gọi lại lần nữa. Mất cả thế kỷ
Kang mới nhận điện thoại, và tôi đã nghĩ rằng lẽ ra mình nên xưng
một cái tên khác thay vì tên thật.

“Angel, giờ lại có chuyện gì đây?” Cuối cùng Kang cũng nhấc

ống nghe, giọng cộc lốc. Tôi chống lại làn sóng bực tức và hít vào
thật sâu.

“Hai việc”, tôi nói thật nhanh. “Thứ nhất, tôi không biết anh đã

nghe tin chưa, nhưng hôm vừa rồi người ta lại tìm được thêm một cái
xác không đầu nữa.”

“Tôi biết rồi. Thì sao?”

Hít một hơi thật sâu nữa, tôi nói, “Người ta vẫn chưa công bố tên

nạn nhân của hai trường hợp cuối cùng. Nhưng cả hai bọn họ đều,

m, giống chúng ta”. Chúa ơi, tôi hy vọng không có ai nghe lén.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.