KHỞI ĐẦU TỪ CÁI CHẾT - Trang 32

đáng sợ. Ừ, tôi biết vấn đề chính căn bản rồi. Tôi đâu cần phải
quan sát nhòm ngó thật kỹ đâu.

Nick bắt đầu chỉ ra các thứ trong phòng mổ, bô bô mãi về các

trách nhiệm, nghĩa vụ và cả quy trình, với cái vẻ vênh váo như thể
chính hắn là Viện trưởng không bằng. Tôi gần như chẳng lưu tâm
gì khi nghe hắn nói, “Khi cô phụ mổ cho một bác sĩ trong quá trình
giải phẫu tử thi, cô sẽ cần phải...”.

“Oa!” Tôi vung tay lên ngăn hắn lại. “Khoan khoan, gì cơ?” Tôi

hỏi khi một cơn hoảng hốt hãi hùng xuyên qua người. “Ý anh là khi
các xác chết bị mổ phanh ra ấy hả?”

Vẻ sung sướng làm gương mặt Nick sáng bừng. “Phải, cô sẽ hỗ trợ

việc mổ xác. Cô không biết chuyện đó à?”

Trong vài giây, tôi không thể lên tiếng. Chẳng đời nào tôi làm

được chuyện này. Tôi thậm chí còn không chịu được ý nghĩ mổ xẻ
ếch nhái nữa là. Làm thế quái nào tôi có thể nhởn nhơ khi đó là con
người chứ? Ném tôi vào một công việc như thế này là trò đùa xấu
xa quỷ quái gì đây? Có thể tất cả chỉ là thế - một trò đùa ác ý hoành
tráng. Đem một đứa con gái bỏ đi, với cái bụng yếu xìu và chẳng có
dũng khí gì, đặt vào nơi mà cô ta chắc cú sẽ biến mình thành một
con ngốc. Lại còn lấy nhà tù và cái chết ra đe dọa để chắc chắn
là cô ta phải làm theo nữa chứ.

Có điều, tại sao lại có người ôm một đống rắc rối như thế vào

mình chỉ để chơi khăm tôi cơ chứ?

“Hay đấy. Tôi làm được thôi”, chẳng hiểu thế nào mà tôi vẫn còn

thốt nên lời. Tôi sẽ chẳng làm được đâu, nhưng tôi sẽ không để Nick
thấy điều đó. Hắn sẽ hả hê vô cùng tận nếu ngay lúc này tôi quay
lưng bỏ đi. Tôi thì chẳng có lòng tự trọng khủng khiếp đến thế,
nhưng hơn lúc nào hết, đây là lúc tôi giả vờ là mình có.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.