KHỞI ĐẦU TỪ CÁI CHẾT - Trang 324

đánh thuốc. Lẽ ra tôi đã không vào xe của gã nọ và hầu như chắc
chắn sẽ không bị sốc thuốc. Và tôi đã bị tấn công - bị biến đổi
thành một thây ma trái ngược với mong muốn. Tôi chắc cú là mình
không được phép lựa chọn chuyện đó.

Ed im lặng vài giây, rồi hất đầu về phía đống giấy tờ có

hình ảnh. “Tôi xem được không?”

Tôi đẩy cả về phía anh ta. “Tôi chưa làm gì hơn ngoài nhìn qua.

Nhưng tôi không tìm thấy dòng chữ ‘Angel đã ở đây’ viết nguệch
ngoạc trên bảng điều khiển hay gì.”

Ed cười khùng khục, rồi bắt đầu lật các trang giấy. Sau khoảng

nửa phút, anh ta dừng lại, chú tâm vào một bức ảnh. “Thật buồn
cười”, anh ta nói. “Marcus đang trên đường quay lại để hỗ trợ vụ tai
nạn, sau khi thay áo, thì trông thấy cô.”

“Như anh nói đấy, tôi thật may mắn”, tôi đáp lại, rồi bật cười.

“Nếu anh ấy không tìm thấy tôi thì chắc sẽ là thám tử Abadie. Và
chắc là anh ta sẽ đẩy tôi xuống mương luôn!”

Nét mặt Ed duy trì vẻ tỉnh táo kỳ lạ. “Làm thế nào cô có được

công việc ở Viện Kiểm thi, hả Angel?”, anh ta hỏi mà không ngẩng lên.
Giọng anh ta có vẻ kỳ quặc, như thể đang cố hết sức để kiểm soát
bản thân.

Tôi do dự, thoáng có thôi thúc muốn kể cho anh ta nghe về câu

chuyện viễn tưởng là sĩ quan quản thúc của tôi đã sắp xếp chuyện
đó. Nhưng đột nhiên, tôi không muốn chơi trò lẩn tránh và dối trá
nữa. “Tôi thực sự không chắc lắm”, tôi thừa nhận. “Tôi, ờ, tôi nhận
được một lá thư thông báo có một công việc đang chờ. Tôi dò hỏi xung
quanh đôi chút, nhưng chỉ nghe được tin đồn là ai đó có mối quan
hệ chính trị đã sắp xếp cho tôi.” Tôi xòe hai bàn tay và nhún vai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.