KHỞI ĐẦU TỪ CÁI CHẾT - Trang 44

C

CHƯƠNG 4

uối cùng, khi tôi rời khỏi nhà xác và chui vào xe thì đã hơn
năm giờ chiều. Tôi chỉnh âm thanh cái máy nghe nhạc rẻ bèo,
vỗ tay lên vô lăng theo tiếng trống trong lúc lái xe, tâm trạng
khá hơn nhiều so với những gì mình tưởng sau ngày làm việc
đầu tiên.

Ô kê, công việc này đúng là có kỳ dị, tởm lợm và không phải là thứ

tôi tự mình dấn thân vào. Nhưng... nó cũng khá hay ho, theo cái kiểu
quái đản.

Hơn nữa, tôi không làm hỏng việc. Thực ra, tôi còn làm tốt là

khác. Tôi không thường cảm thấy tự hào về bản thân. Chắc chắn
đây là điều mà tôi có thể làm quen được.

Sau khi bác sĩ Leblanc thực hiện xong ca phẫu thuật tử thi, tôi có

một khóa học cấp tốc về cách khâu xác, khốn kiếp, thật kinh
tởm!

Và thậm chí còn tởm lợm hơn khi tôi biết được rằng các bộ phận

bị lấy ra trong quá trình giải phẫu sẽ không được trả về vị trí cũ
trước khi khâu xác lại. Thay vào đó, chúng được để vào một cái túi ni
lông lớn và chuyển đến nhà tang lễ trong túi đựng xác, sau đó chúng
được đặt vào trong quan tài ở giữa hai chân của người chết, tất cả sẽ
được bao phủ dưới một tấm chăn đẹp đẽ để không ai ở nhà tang lễ
biết là có túi nội tạng ở đấy. Ít nhất đó là những gì Nick bảo. Tôi
không dám chắc hắn có giỡn mặt với mình hay không.

Khi kết thúc mọi chuyện và dọn dẹp nhà xác xong xuôi, nghĩa là

phải lau chùi tẩy rửa nhiều hơn tất cả những gì tôi từng làm trong
cả đời mình, Nick bảo tôi đi gặp Viện trưởng, bác sĩ Duplessis, và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.