KHỞI ĐẦU TỪ CÁI CHẾT - Trang 65

T

CHƯƠNG 6

iếng chuông điện thoại lôi tôi ra khỏi một cơn ác mộng - thịt
thối rữa cùng giòi lúc nhúc, những bàn tay chìa ra và thịt róc
khỏi xương... Tôi vật lộn gạt bỏ nỗi kinh hoàng còn nán lại, tay
chộp lấy điện thoại, gần như cảm thấy biết ơn khi bị dựng
cổ dậy, mặc dù chắc là trời vẫn còn rất sớm, vì nhìn qua

mành che, tôi có thể thấy bên ngoài đang tối om.

Cuối cùng tôi cũng tìm thấy nút trả lời. “A lô?” Giọng tôi lào

khào.

“Buổi sáng tốt lành!” Cộng sự của tôi, Derrel, lên tiếng bằng

giọng điệu phấn khởi điên khùng. “Anh cần Thiên thần

[1]

của anh

đến đây ngay.”

Đồng hồ trên bàn đầu giường chỉ năm giờ mười phút. Ặc ặc.

Thật xúi quẩy khi đang trong ca trực. Ca làm thông thường của tôi
phải đến tám giờ sáng mới bắt đầu, nhưng một tuần hai lần tôi
nhận ca trực, có nghĩa là, nếu có ai chết vào giữa đêm thì tôi phải lê
mông đến mà nhận thi thể và đưa về nhà xác. Mặt khác, cũng có
nghĩa là tôi sẽ lái xe tải về nhà sau khi kết thúc ca làm thường lệ
trong những ngày này, như thế tôi sẽ tiết kiệm được mấy đồng
xăng xe.

Thế nhưng, phải dậy sớm thế này vẫn chẳng hay ho tí nào. “Sao

người ta không thể chơi trò hợp lý là chỉ chết sau mười một giờ trưa
nhỉ?”, tôi rên rỉ.

“Cô vẫn đáng yêu ngay cả khi cáu kỉnh. Anh sẽ nhắn địa chỉ cho

cô. Gặp cô ở đó!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.