KHỞI ĐẦU TỪ CÁI CHẾT - Trang 91

Chúa ơi!

Tôi nuốt thật mạnh xuống rồi buộc đôi chân đưa mình quay trở

lại xe. Tôi không tưởng tượng hay ảo giác gì về chuyện bàn tay bị
nghiến trong cốp xe. Khi quay lại xe, tôi hoàn toàn có thể thấy
những vệt máu lốm đốm trên mép cốp nơi tay tôi vừa bị đè.

Món não... nó đã chữa lành cho tôi. Tôi không thể nghĩ ra lời giải

thích khả dĩ nào khác. Một tiếng khúc khích kích động thoát ra từ
tôi. Chắc là rồi đây tôi cũng chẳng cần bảo hiểm y tế làm quái gì.

Và có lẽ tôi cũng chẳng điên rồ gì cả. Tôi muốn cảm thấy nhẹ

nhõm, nhưng...

Một cơn ớn lạnh bò qua người tôi. Thế tôi là thể loại quái vật gì

đây?

Lần này đảm bảo hai tay đã an toàn ngoài vùng nguy hiểm, tôi

sập cốp xe xuống, cau mày khi nó bật ngược trở lên. Tôi nhìn cái
chốt, hay đúng hơn là thứ còn lại của cái chốt. Nó đã vỡ vụn, và khi
nhìn quanh, tôi có thể thấy phần móc chốt chẳng hiểu sao đã gãy
lìa và đang nằm dưới đáy cốp.

Ô kê, xe của tôi vốn dĩ là một mớ sắt vụn. Cái chốt chắc

là đã gãy hay sao đó, và khi gắng sức nạy nó lên, tôi đã gặp may,

chỉ thế thôi...

Thật thế không?

Tôi quay vào tiệm thuốc mua ít băng dính, sau đó dán cốp xe lại

rồi vào xe, nhưng khựng lại trước khi nổ máy.

Còn có gì đó nữa đã khác đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.