KHỞI SINH CỦA CÔ ĐỘC - Trang 131

New York là niềm đam mê của ông, và trong những năm cuối đời ông từ
chối chuyển đi, gạt phăng lời đề nghị của con gái về một cuộc đời ở
California đầy ánh nắng với những lời sau này trở thành lời từ chối nổi
tiếng: “Cha không thể rời khỏi New York. Đây là nơi màn kịch diễn ra.”

A. vẫn nhớ một ngày khi anh năm hoặc sáu tuổi. Ông bà ngoại đến thăm,

và ông anh đã làm một trò ảo thuật cho anh xem, một vật bé nhỏ nào đó ông
tìm thấy trong cửa hàng đồ trang trí. Vào lần ghé thăm tiếp theo, khi ông
không có màn biểu diễn mới nào, A. lên cơn hờn dỗi vì thất vọng. Từ đó, lúc
nào cũng có một màn ảo thuật mới: các đồng xu biến mất, những chiếc khăn
lụa bay ra từ không khí, một cỗ máy biến mảnh giấy trắng thành tiền, một
quả bóng cao su to biến thành năm quả bóng cao su nhỏ khi bạn bóp chặt nó
trong tay, một điếu thuốc bị dập trong một chiếc khăn tay mà không để lại
vết cháy, một bình sữa đổ vào chiếc ống cuộn từ báo mà không hề bị chảy.
Điều vốn khởi đầu chỉ là để mua vui cho cậu cháu ngoại đã trở thành một
thứ nghề thực sự đối với ông. Ông biến bản thân mình thành một nhà ảo
thuật nghiệp dư tài năng. Một nghệ sĩ với bàn tay biến hóa đầy thông minh,
và ông có niềm tự hào đặc biệt khi giành được thẻ thành viên Hiệp hội Nhà
ảo thuật. Ông có mặt tại mỗi bữa tiệc sinh nhật thời thơ ấu của A. với phép
thuật và tiếp tục biểu diễn cho tới tận năm cuối đời, đi diễn tại các câu lạc bộ
dành cho người già tại New York với một trong số các bà bạn gái của mình
(và bà nhếch nhác với nùi tóc đỏ giả trên đầu) người thường hát một bài, tự
đệm nhạc cho mình với chiếc đàn accordion, giới thiệu ông với cái tên
Zavello Vĩ đại. Đó là một lẽ tự nhiên. Cuộc đời ông bị thổi phồng trong sự
bịp bợm của ảo giác, ông đã giành được nhiều hợp đồng kinh doanh bằng
việc dụ cho mọi người tin vào mình (thuyết phục họ rằng thứ vốn không tồn
tại là có tồn tại, và ngược lại) thì chuyện bước lên sân khấu và lừa họ theo
lối chính thống hơn chỉ còn là chuyện nhỏ. Ông có khả năng thu hút sự chú
ý của mọi người, và tất cả những người thấy ông đều nhận ra rằng ông khoái
chí với việc được trở thành trung tâm của mọi sự chú ý như thế nào. Không
ai ít hoài nghi hơn một nhà ảo thuật. Ông biết, và tất cả mọi người biết, rằng
mọi thứ ông làm là một trò giả vờ. Mấy mánh ấy không hẳn là để lừa đảo
mọi người, mà để họ thấy sung sướng muốn bị lừa: vì thế tạo ra không gian

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.