KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG - Trang 135

soạn bài đầyđủ cả rồi.” Thời gian giống như bọt biển tan trong nước, tập
trung lạilà có, huống hồ thằng bé ngủ sớm, lúc nó ngủ vẫn còn sớm, mà cô
chưa tới mười một giờ là chưa ngủ được. Nửa đêm không có việc gì làm, lại
yêntĩnh, mạch suy nghĩ cũng rõ ràng, hiệu suất cực kỳ cao.

Chu Triển Nguyên khẽ thở phào, thật may mắn, nếu không anh càng

thêm xấu hổ. “Hôm nay chúng ta cùng nhau ăn cơm đi, lần trước Nãi Tích
nói nhà hàng cỉabác Lý kia, quán cơm cũng không tồi, có thể đến thử một
chút.” Chu Triển Nguyên nghiêng nghiêng người, nhìn lông mi cô mịn
màng, khuôn mặt thanh tú, ánh mắt dịu dàng nhìn lên người con trai, chợt
có chút không nói ra lời.

Chu Triển Nguyên bình tĩnh thu lại ánh mắt, nhưng tronglòng lại không

bình tĩnh chút nào, Tiếu Hàm đã không còn là cô nhóc cóbím tóc sau đầu,
cũng không phải là đứa trẻ gặp phải vấn đề khó khăn nào liền khóc nhè nữa.

Nghĩ như thế, Chu Triển Nguyên liền cười cười tự giễu, con anh cũng đã

lớn như vậy, Tiếu Hàm làm sao có thể còn làmột đứa trẻ nữa chứ? Trong
đầu Chu Triên Nguyên chợt hiện ra một câunói: Trăng như mộng như ảo,
hoa như xa như gần. Duyên dáng yêu kiều,ngoại hình xinh đẹp.

Tiếu Hàm đã trưởng thành, nếu không sao lạicó tên nam sinh kia theo

đuổi chứ? Chu Triển Nguyên khóe miệng cười khổsở, chẳng lẽ, anh già rồi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.