KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG - Trang 163

một bữa thật tốt.

Khi đó, Chu Triển Nguyêncũng chỉ là tên nhóc mới học trung học cơ sở,

lúc nhiệt huyết sôi trào,nhìn em gái mình luôn thương yêu không biết bị tên
nhóc nào khinh dễ chỉ biết dáng vẻ khóc nức nở, lập tức liền đem tên đầu
xỏ dạy dỗ một phen,tên nhóc chỉ biết cậy nắm đấm mạnh như thế nào bây
giờ lại biến thànhtác phong nhanh nhẹn, người đàn ông đẹp trai nho nhã
chứ?

TiếuHàm thấy anh nói lại chuyện cũ, trong lòng lại ngượng ngùng, trên

mặt đỏ ửng, sợ ạnh nói xong lại đỏ hơn, phải biết rằng, khi đó chuyện cô
đáidầm trên giường, anh cũng biết hết nha. Cho nên nói, có một người
anhtrai hiểu rõ tường tận ngay cả khi bạn còn bé đái dầm mấy lần cũng biết,
thật không biết nên khóc hay nên cười.

Tiếu Hàm nghĩ như vậy,ngoài miệng liền vội vàng không ngừng nói

sang chuyện khác: "Đợi lát nữa Nãi Tích tỉnh dậy, anh Triển Nguyên muốn
dẫn nó đi bơi sao?"

Mặc dù đề tài này xoay chuyển có chút đột ngột, nhưng Chu Triển

Nguyên vẫnbiết lời nói vừa rồi là có chút không đúng lúc, Tiếu Hàm đã
không còn là cô bé đầy nước mũi đi theo sau anh nữa, bây giờ nói những lời
này, chỉlàm thêm lúng túng mà thôi, liền theo cô đi xuống nói: "Ừ, hôm nay
vừavặn Nãi Tích học lớp bơi lội." Mặc dù Chu Triển Nguyên không giống
những bậc cha mẹ vội vàng như vậy, có cái gì thú vị đều bắt con cái đi,
nhưng anh cũng không nuông chiều ý thích của Nãi Tích, nên học hay là
phảihọc, bơi lội là kỹ năng cần thiết để sinh tồn, vẫn không thể thiếu được.

"À." Tiếu Hàm trừng mắt nhìn, gật đầu lên tiếng, cách mấy giây, dường

nhưnghĩ đến điều gì, có chút ngượng ngùng xoa xoa tay nói: "Anh
TriểnNguyên, em còn có chút việc, phải về trước, đợi lát nữa anh giúp em
nóimột tiếng với Nãi Tích nhé." Sợ hãi, lại bổ sung: "Ngày mai còn phải lên
lớp, em phải trở về để chuẩn bị..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.