KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG - Trang 180

Mọi người đều ngã ngửa. Cái này phải làm sao! Đuổi theo cũng không

kịp!

Diệp Dĩ Mạt vỗ ngực, tự an ủi mình: “Tiếu Hàm phúc lớn mạng lớn,

nhất định sẽ không có chuyện gì!” Chu Triển Nguyên là một chính nhân
quân tử! Mọi người phải tin tưởng anh ấy!

Mọi người lần nữa gật đầu, tự lừa gạt chính mình thật ra rất có tác dụng.

Số Tiếu Hàm đánh cuộc có kém một chút, những lúc khác cũng không tệ
lắm, không đến nỗi lưu lạc đầu đường.

Còn chờ gì nữa? Một cái ánh mắt Diệp Dĩ Mạt quét tới, cầm túi của Tiếu

Hàm lên, đi về!

Chu Triển Nguyên đỡ Tiếu Hàm lên xe, lái được một nửa, mới nhớ ra

không biết Tiếu Hàm để chìa khóa nhà ở đâu, vỗ vỗ bả vai cô, hỏi hai tiếng,
một lúc lâu mới nghe được cô trả lời: “Trong túi xách.”

Túi? Ở đó có túi?

Chu Triển Nguyên không khỏi ảo não, vậy mà không cầm túi.

Không thể làm gì khác hơn là gọi điện thoại cho lão Triệu, để cho lão

sang phòng bên cạnh xem xem túi của Tiếu Hàm có ở đó hay không. Kết
quả đương nhiên lão Triệu làm việc không thành, thất bại có thừa, phòng
bên cạnh về sớm, túi? Ngay cả túi hột dưa cũng không nhìn thấy!

Chu Triển Nguyên cũng không lo túi của Tiếu Hàm bị mất, nghĩ chắc là

mấy đồng nghiệp của cô đã cầm về trước, chẳng qua là, bây giờ phải đưa cô
về chỗ nào đây? Quán rượu? Đưa một cô gái uống rượu say bỏ vào quán
rượu?

Quên đi, vẫn là đưa về nhà đi, để cho cô ngủ ở phòng Nãi Tích là được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.