KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG - Trang 291

thập cẩm nhân 3 món và rau cải xanh, không thích nhất rau cần và ớt xanh,
ừm, lần sau làm sườn chua ngọt.

Chu Triển Nguyên nhìn vẻ mặt thỏa mãn được ăn của con trai, cười hỏi:

“Nãi Tích, hành lý đã chuẩn bị xong chưa?” Trong hai tuần ở trại hè, nói dài
không dài, nói ngắn cũng không ngắn, nếu chuẩn bị thiếu thứ gì đó, thật
đúng là phiền toái.

Thằng bé nhổ vỏ tôm ra miệng, ngẩng đầu lên trả lời: “Chuẩn bị tốt rồi,

buổi chiều cô giáo Tiếu đã giúp con sửa soạn lại.” Mẹ gì gì đó, hiệu quả
hơn so với ba ba.

Chu Triển Nguyên cưng chiều sờ sờ đầu con trai, thằng nhóc này, đi

khỏi hai tuần, cũng không biết có thích ứng được không, đừng đến lúc đó
lại khóc nhè là được.

“Được, ngày mai vẫn phải dậy sớm, hôm nay đi ngủ sớm một chút.”

Chu Triển Nguyện nhẹ nhàng vỗ bả vai con trai, nhỏ giọng nói.

Nãi Tích gật đầu, bắt đầu yên lặng ăn cơm, Tiếu Hàm chống lại tầm mắt

của anh, mím môi cười, ăn không nói ngủ không nói, là thói quen tốt.

Ăn cơm tối xong, sau khi về đến nhà, Tiếu Hàm tắm rửa cho Nãi Tích,

sau đó đưa nó về phòng ngủ, mới xoa bóp thắt lưng có chút đau mỏi đi đến
phòng khách.

Trong phòng khách, Chu Triển Nguyên đang xem chương trình tài chính

kinh tế, thấy Tiếu Hàm xuất hiện, vội vàng cười vẫy vẫy tay gọi cô, ý bảo
cô ngồi xuống đấy. Tiếu Hàm cũng không khách khí, ngồi vào bên cạnh
anh, cơ thể dựa trên người anh, thắt lưng mỏi nhừ, ngồi chổm hổm giúp tên
nhóc kia tắm rửa gì gì đó, thật sự là mệt.

Chu Triển Nguyên không mạnh không nhẹ thay cô xoa bóp eo, hô hấp

ấm áp ngay bên tai cô: “Mệt mỏi sao? Lần sau để anh giúp nó tắm rứa,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.