KHÔNG BẰNG DUYÊN MỎNG - Trang 301

Chu Triển Nguyên lại coi như không phát hiện nhóm người nhân viên

của anh giờ phút này tâm tư đều đã không đặt lên công việc, chẳng qua phát
hiện cô rớt lại phía sau hai bước, thừa dịp cúi xuống, đợi Tiếu Hàm bắt kịp,
cực kỳ tự nhiên nắm tay cô dắt đi.

Tiếu Hàm đỏ mặt giãy giụa, được rồi, thích thì cứ nhìn, dù sao cô cũng

sẽ không thường xuyên tới đây.

“Sao vậy? Có phải nóng quá không?” Chu Triển Nguyên nghiêng đầu,

nhẹ giọng hỏi.

Tiếu Hàm lắc đầu, mặt đỏ gì đó không nhất định là liên quan đến nhiệt

độ, “Không có gì, đến văn phòng của anh đi.” Đây là lần đầu tiên Tiếu Hàm
đến công ty của Chu Triển Nguyên, nhưng cũng không thấy có gì khác, văn
.lqđ. phòng rất giản dị, bây giờ bước vào văn phòng làm việc này đại khái là
có khoảng hai mươi người, đều vội vội vàng vàng làm chuyện của mình, chỉ
là, ánh mắt đều không hẹn mà cùng nhìn về phía bọn họ đang tới.

Thì là, lần đầu tiên thấy tổng giám đốc dẫn phụ nữ tới, sao có thể không

hiếu kỳ được chứ, nhất là trong văn phòng còn có vài cô gái đối với tổng
giám đốc độc thân ôm mộng hão huyền. Haiz, chưa từng gặp qua bộ dạng
dạy bảo của tổng giám đốc, vài vị kia thật đúng là may mắn.

Chu Triển Nguyên cười cười, nắm tay thật chặt, chỉnh sửa lại ngay ngắn

chỉnh tề, ngón tay lướt qua lòng bàn tay anh, trượt qua một chút, như là có
thể đi vào lòng người được: “Đến văn phòng của anh ngồi đi, đợi lát nữa
cùng đi ăn cơm.” Khi nói chuyện, đã đóng cửa văn phòng lại, ngăn chặn
một luồng ánh mắt tò mò. Không có gì phải giải thích, anh là ông chủ,
nhưng cũng có cuộc sống của riêng mình, kể cả những chuyện anh không
muốn suy nghĩ nhiều, cứ như vậy, nên là cũng sẽ dần dần biến mất hầu như
không còn thôi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.